Thái Hanh ngồi lặng lẽ trên gác cao, cậu nhìn cơn mưa như trút nước xuống mái nhà gỗ. Gió lạnh xuyên qua thân thể từng hồi nhưng cậu vẫn cứ ngồi im như thế rất lâu. Chính Quốc cùng đại phu nhân đã sang nhà họ ngoại của Minh Nguyệt dự tiệc từ trưa vẫn chưa về. Còn Doãn Kì đi đâu cậu cũng không rõ!
Doãn Kì từ trong phòng bước ra, anh đã nằm suy nghĩ về rất nhiều chuyện nhưng vẫn là một ngõ cụt không lối! Từ xa, anh trông thấy Thái Hanh ngồi bất động, ánh mắt xa xăm lạc về nơi bất tận. Cậu mặc y phục lụa màu trắng thuần khuyết không còn là màu xanh nhạt như ngày đầu anh gặp. Doãn Kì nặng nề đi về phía cậu..
"_Thái Hanh!"
Cậu đứng dậy quay sang nhìn anh theo tiếng gọi, Doãn Kì đứng đó, trước mặt cậu với đôi mắt nhòa lệ sầu. Cậu chua xót nhìn anh như thế, trong lòng tràn đầy hổ thẹn...Thái Hanh cứ nhìn Doãn Kì như vậy thật lâu mà không thể thốt lên dù chỉ một từ. Bởi nói ra điều gì của lúc này cũng thật méo mó...
"_Em...không có gì để giải thích với anh sao..hức..hức..nhị phu nhân!". Doãn Kì run run đôi môi khóc nghẹn khi hỏi cậu. Trái tim anh đau như bị ai đó bóp nát nghẹt thở!
Thái Hanh cúi mặt u sầu, nước mắt lúc này không còn giữ lại được nữa rồi...anh gọi cậu là nhị phu nhân nghe sao mỉa mai quá!
"_Doãn Kì...hức..hức..xin lỗi...! Hức..hức..Hãy quên Thái Hanh đi!". Đôi mắt cậu đẫm lệ nhìn về Doãn Kì..
Anh không kìm chế được cảm xúc nữa, bước đến nhanh lại gần cậu đầy tức giận..
"_ Quên sao!? Hức..hức..Có thể dễ dàng quên như vậy sao!? Còn nữa, điều anh muốn nghe từ em không phải là câu này! Tại sao!? Hức..hức... Lý do gì em lấy cậu Chính Quốc!? Anh không tin em vì tiền..hức..hức...vậy lý do là gì anh cần phải được biết!?". Doãn Kì đã khóc đến bi thương, mỗi câu anh hỏi chính là tự xát muối lên trái tim mình lẫn Thái Hanh.
Cậu nhìn anh đầy cay đắng..
"_Doãn Kì...hức..hức..em đâu còn đường khác để đi...khi chú em gặp tai nạn xém không còn mạng sống! Hức...hức...nhà lại lâm nợ nần rất nhiều...hức...hức...em..chính là vật trao đổi của thiếm Mỹ và lão gia! Để cứu chú Đại...hức..hức...Thái Hanh đành phụ lòng anh rồi!!!". Thái Hanh lòng đau đớn nói, cậu ôm mặt khóc như để thỏa nỗi lòng cam chịu bấy lâu nay..
Doãn Kì nghe rõ lý do, lúc này anh không còn thấy oán trách Thái Hanh. Ngược lại anh chỉ biết xót thương cho thân phận bé nhỏ yếu đuối trước mặt mình. Anh ngước lên trời tự hỏi, đây chính là số phận hay sao!? Giờ đây Thái Hanh đã là mợ hai của nhà họ Điền, anh phải gọi cậu là mợ...Doãn Kì vì quá uất ức, cuộn chặt bàn tay thành nắm đấm..đấm thật mạnh vào vách gỗ!!!
Thái Hanh kinh sợ khi lần đầu thấy Doãn Kì tức giận như thế..
"_Doãn Kì...xin anh đừng như vậy! Hức..hức...Thái Hanh..không đáng!". Cậu nắm bàn tay anh giữ lại ngăn Doãn Kì gây hại bản thân thêm!
Doãn Kì đau đớn ôm chầm Thái Hanh vào lòng, anh nghẹn ngào!
"_Thái Hanh! Hức..hức...Thật sự anh không thể chấp nhận nổi!!! Anh không thể mất em như thế được...hức...hức...anh yêu em nhiều biết bao..em có hiểu không!?..."
![](https://img.wattpad.com/cover/316167444-288-k614142.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[KOOKTAE] [KV] Diều Bay Trong Gió
FanficMọi nhân vật và tình tiết trong truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của riêng tôi!!! Tác giả: Bồ Công Anh Couple: Điền Chính Quốc,Kim Thái Hanh,Mẫn Doãn Kì. Thể loại: ngược luyến tàn tâm Vui lòng không mang truyện ra ngoài hoặc chuyển ver khi chưa đ...