"Vì vợ của tôi"
Một câu nói như một mũi tên xuyên thẳng vào trái tim nhỏ bé của Triệu Mẫn. Cô nghẹn ngào nói:
"Anh yêu cậu ấy sao?"
"Đúng vậy, tôi yêu em ấy" hắn rất kiên định đáp.
"Vậy còn em thì sao?" gương mặt cô đã ướt đẫm nước mắt từ lâu
"Cô đã là quá khứ rồi, mà tôi thì không thể nào quay ngược thời gian về quá khứ. Từ bỏ đi, cô hãy tìm một người khác có thể mang lại hạnh phúc cho cô"
"Em không cần tìm, chính là anh!! Anh mới chính là hạnh phúc của em. Ngọc Hải,em biết anh hận em nhưng em có nỗi khổ của riêng mình, lúc ấy khi chúng mình yêu nhau, em rất tự ti mỗi khi đi cùng anh, có rất nhiều người nói rằng em quen anh chỉ vì tiền, chỉ vì cái hư vinh, có nhiều người họ còn mắng em là đĩ điếm thích ăn bám vào anh, mà mỗi lần như thế em lại chẳng thể nào nói ra cùng anh. Em chỉ biết mình phải thay đổi số phận của mình, muốn yêu anh một cách chân chính và muốn là người xứng đáng với anh. Hải à, là em đã sai rồi sao? Em đã sai thật rồi sao??"
Nước mắt cô càng lúc càng rơi xuống nhiều hơn, cô ngã quỵ xuống đất, cố gắng hít thở cho qua sự đau đớn này. Mấy ai hiểu cho cô, quen một người bạn trai có gia thế là lỗi của cô sao? Là cô quyến rũ hắn vì tiền sao?
Không!! Cô là chân thành thích hắn, thích một người có tính cách lạnh lùng nhưng nội tâm ấm áp như hắn, chỉ là vừa vặn hắn lại là một thiếu gia nhà giàu lắm tiền nhiều của. Vậy đó là lỗi của cô sao? Thế nhưng cô đã mắc phải lỗi lầm gì? Lỗi của cô chính là nghèo!! Cô không đủ tự tin mỗi khi đứng gần hắn, cả người hắn đều toát ra mùi thơm của đồ hiệu đắt tiền, khi hẹn hò hắn sẽ dùng một chiếc xe hơi sang trọng, có ai biết được rằng mỗi lần ngồi trong chiếc xe đó cô đã cảm thấy áp lực bao nhiêu.
Từ đó cô quyết tâm muốn đi du học, muốn làm việc ở nước ngoài một thời gian để tìm cho mình chút địa vị xứng đáng với hắn hơn. Nay cô đã trở về cùng hắn, nhưng tất cả đã quá muộn rồi sao? Suy cho cùng là cô cố gắng vì cái gì đây?
"Triệu Mẫn, như tôi đã nói, giữa chúng ta chỉ còn là quá khứ. Người tôi yêu hiện tại chỉ có một mình Nguyễn Văn Toàn mà thôi"
Mặc kệ cô khóc lóc đến thế nào, hắn vẫn không mảy may động lòng, dùng tông giọng trầm ấm của mình lên tiếng. Sự lạnh lùng của hắn lại một lần nữa giết chết trái tim cô.
Nỗi đau này là trách do tự cô mang đến, hay là trách Quế Ngọc Hải hắn quá vô tình. Nếu không thể quay về điểm bắt đầu, vậy cô sẽ ở bên cạnh hắn với tư cách một người bạn, nguyện ý chia sẻ vui buồn cùng hắn, chỉ cần Văn Toàn và hắn chưa kết hôn thì cô vẫn sẽ còn cơ hội
"Được, em hiểu rồi. Vậy....chúng ta có thể làm bạn được không?"
"Nếu làm bạn thì tôi rất hoan nghênh"
Nhưng Quế Ngọc Hải có lẽ không biết rằng, trên đời này vốn dĩ có một câu nói:Đừng bao giờ làm bạn với người yêu cũ nếu bạn không còn tình cảm với họ.
"Em muốn hỏi anh một chuyện, vì sao anh phải giả vờ trước mặt Văn Toàn? Nếu yêu cậu ấy thì anh cứ việc nói ra thôi, cần gì phải khổ sở mình như vậy?" cô khó hiểu, bởi với thân phận của hắn thì đối phương sẽ khó lòng từ chối, hắn chần chừ điều gì mà phải sử dụng chiêu diễn kịch này?
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu Em Đến Nghiện [0309]
AléatoireThể loại: ngọt, ngược tâm nhẹ, HE, phúc hắc bá đạo công × thư ký hiền lành thụ. Debut:14/8/2022 End:10/9/2022 _______________________________ Chuyện kể về Tổng giám đốc tập đoàn Quế Thị - Quế Ngọc Hải sau khi mất trí nhớ nhất quyết nghĩ mình là chồn...