Chap 10

387 14 1
                                    



Đột nhiên Đông Hách cảm thấy đứa trẻ gồng cứng lên trong bụng cậu, đạp cậu một phát điếng người khiến cậu tiểu ra thảm "A~~~". Cậu giật mình ôm bụng, cảm thấy cơn đau không bình thường như mọi khi nó đạp.

"Sao thế?" Đế Nỗ vội vàng lật cậu lại, ôm cậu trong lồng ngực hắn, trên bụng bầu còn dính đầy tinh dịch của Đông Hách dường như trướng lên căng cứng "Em thấy đau sao?"

"Ừm..." Đông Hách nhíu mày bất an đưa tay xuống bụng dưới, cảm giác đầu đứa nhỏ đã chọc sâu xuống xương chậu của mình

"Đau..."

"Liệu có phải sắp sinh không?" Hắn bối rối ôm cậu nằm lên sofa.

"Cũng không biết nữa..." cậu đang nói dở thì nghe một tiếng bụp nhỏ vang lên, hậu huyệt của cậu có một dòng nước màu vàng nhạt hoà lẫn tinh dịch của Đế Nỗ tràn ra trên lớp da sofa.

"Em vỡ ối rồi!" Đế Nỗ bối rối nhìn dòng nước nơi hậu huyệt của cậu, vội vàng đứng dậy tìm điện thoại.

Trong lúc Đông Hách vẫn hoang mang, Đế Nỗ đã gọi điện cho bác sĩ đỡ đẻ của cậu "Bác sĩ, vợ tôi vỡ ối rồi. Đúng, bây giờ tôi phải làm gì? Được... được... tôi biết rồi..."

Anh cúp điện thoại, quay trở lại quỳ xuống trước mặt cậu, cả hai vẫn đang trần truồng sau khi làm tình

"Bảo bối, đừng gấp, em phải chờ hậu huyệt mở mất tầm 2-3 tiếng nữa. Bây giờ chúng ta sẽ đi tắm và vệ sinh cho em nhé. Em đã thấy đau chưa?"

"Một chút nhâm nhẩm..." Đông Hách nhíu mày, chống tay thuận theo sự giúp đỡ của hắn để ngồi dậy, nơi hậu huyệt tiếp tục chảy ra tinh dịch hoà lẫn nước ối.

"Để anh ôm em lên phòng tắm rửa, sau đó em cần nghỉ một chút trong lúc chờ bác sĩ tới"

Đế Nỗ ôm vợ mình vào lòng bế cậu lên lầu, giúp cậu tắm rửa trong bồn tắm, anh giúp cậu vệ sinh sạch sẽ tinh dịch trong hậu huyệt, và tinh dịch đang bắn đầy trên bụng cậu, cả cơ thể của Đông Hách chi chít dấu hôn đỏ hồng "Một chút thôi, bác sĩ sắp tới rồi"

Hắn nói khi đặt cậu nằm lên giường, vuốt tóc cậu nhắc nhở cậu ngủ đi. Cậu kéo tay anh lại, nhíu mày hỏi "Anh đi đâu? Em không muốn ở một mình?"

"Anh xuống nấu cháo để em ăn cho có sức"

Đế Nỗ nhẹ giọng trả lời, mặc đồ ngủ chuẩn bị xuống nhà.

"Không muốn, em muốn anh ở bên em" Cậu hờn dỗi nắm chặt tay Đế Nỗ.

"Em phải nghỉ lát nữa mới có sức sinh"

"Không..." khoé mắt Đông Hách ướt át, cơn đau nhâm nhẩm trong bụng cùng nỗi sợ khi chuẩn bị sinh đẻ khiến cậu yếu đuối vô cùng. Anh nhìn cậu, thở dài cúi đầu hôn lên trán cậu, cuối cùng cũng đành thoả hiệp với sản phu.

"Được, vậy anh ôm em xuống nhà, chút nữa xong sẽ ôm em lên, được chứ?"Đông Hách nghe anh nói, mỉm cười hài lòng, để anh giúp cậu một chiếc áo ngủ rộng, ôm cậu xuống bếp. Cậu ngồi ở bàn ăn nhìn hắn vo gạo, lấy thêm ngũ cốc và thịt gà bỏ vào nấu cháo. Bụng bầu của cậu trĩu xuống, chạm vào ghế trong bàn ăn Đông Hách chỉ có thể khổ sở mở rộng hai chân lấy chỗ cho bụng bầu của mình lọt vào. Cậu không ngừng vuốt bụng , đứa nhỏ náo nhiệt đạp không ngừng, hậu huyệt của cậu vẫn đang chảy nước ối rỉ ra.

[Nohyuck] |Edit| AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ