Sở Thích Của Kim Trí Tú

306 11 12
                                    


Trân Ni mở mắt tĩnh dậy, hôm qua khóc đến nỗi em dựa mình vào thành giường mà ngủ quên, cơ thể ngủ ngồi cả một đêm nên uể oải nhức mỏi

Em lê thân gọi con Vân giúp mình chuẩn bị nước tắm cho thoải mái

Sau khi xong việc bước ra nhà trước mọi người đã ngồi sẵn ở đó, có cả Trí Tú em thấy rất vui nhưng bên cạnh Trí Tú lại là cô gái Thi Cầm kia

- Cha mẹ, xin lỗi đã để mọi người đợi. Trân Ni cúi mặt ngồi cạnh Kim Bảo Bảo đổi diện với cô, cô lúc này một ánh mắt cũng không dành cho em

- Ừ thôi ăn đi. Bữa ăn cũng sẽ không có gì đặc sắc nếu như cô hai kia không cứ liên tục gấp đồ ăn cho cô Thi Cầm, nét mặt vui vẻ hơn hẳn là những gì cô dành cho em hôm qua và hôm nay

Trân Ni kiềm lòng nhưng tay đã bóp chặt đôi đũa, đặt chén của mình xuống bàn Trân Ni đứng dậy

- Con xin lỗi, hôm nay có việc sớm phải đến lớp

Sau khi em quay bước đi thì Trí Tú mới nhìn theo bóng lưng đó rồi hỏi ông bà Kim

- Cô ta là mần công chuyện gì ?

- Trân Ni là cô giáo, cả làng chỉ có một mình nó là con gái theo nghề đó đó. Vợ bây rất được lòng dân ở cái làng này. Bà Kim đặt đũa xuống nói

- Được lòng ở chỗ nào ? Trí Tú lèm bèm

- Suốt ngày chỉ vác bộ mặt u uất đó mà đi khắp nơi

- Nó u uất không phải vì cái đứa như con sao? Bà Kim nghe mà tức trong lòng liền đứng dậy rày một câu xỉ vào mặt cô rồi quay vào trong

- Chị hai, chị hai Trân Ni rất tốt, chị đừng có nói chị ấy như vậy. Bảo Bảo thấy mẹ đi vào trong cũng lên tiếng khuyên

- Thôi thôi, có một bữa ăn mà mẹ con bây xào xáo quá. Ông Kim nghe đầy hết cả tai liền phản bác

- Con Trí Tú hôm nay cha thấy bây có vẻ rất ổn, nên theo thằng Bảo ra tiệm xem xét mọi việc, cái nào không nhớ thì bây hỏi thằng Bảo. Mỗi ngày một ít cha nghĩ bây sẽ quen lại với công chuyện lúc trước

- Nếu vậy cũng được, nhưng Thi Cầm có đi không?

- Người ta là khách, bắt theo bây đi mần mà coi được. Ông Kim phản đối, thật ông cũng không muốn cô Cầm này cứ bên cạnh con gái ông sớm muộn cũng xảy ra chuyện

- Vậy cũng được. Cô suy nghĩ rồi gật gù

- Con không sao đâu thưa ông, con cũng muốn theo Jisoo đến...

- Thôi, em đi làm gì cho mệt. Tôi đi rồi về. Chưa kịp nói xong thì Trí Tú đã lên tiếng, Bảo Bảo nén cười, hồi đó chị Trân Ni mà được nghỉ ở nhà là bị bế theo liền, coi ra chị hai Trí Tú của cậu cũng chưa có gì với cô gái nọ

Cô đã lên tiếng nói vậy Thi Cầm đành im lặng, bản thân cô Cầm đây vốn đã cảm nhận được cái gọi là thiện ý của bà Kim. Bây giờ ở nhà một mình với bà Kim có vẻ sẽ rất khó khăn

Ở tiệm, Kim Trí Tú vừa tới đã bị choáng ngợp bởi sự đồ sộ mà cha cô cho là tiệm. Thật chất là một nơi vừa rộng lớn vừa cao lại rất nhiều loại vải được sắp xếp tỉ mỉ còn khách hàng thì nườm nượp

CHỒNG CHUNG. Ver [JENSOO-LICHAENG]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ