19.

1.8K 187 21
                                    

8 giờ 15 phút tối - thời điểm xảy ra chuyện

Vương Nhất Bác còn đang làm dở một bài Toán, vì vậy lúc giải xong nhìn lại thì xung quanh đã không thấy ai nữa. Hắn thu dọn đồ đạc, vừa đứng dậy thì đèn vụt tắt, sau đó một tiếng hét truyền tới. Âm thanh này có chút quen tai, là Tiêu Chiến.

Lúc hắn bật đèn flash điện thoại chạy ra cửa thì thấy một đám người vác theo một người chạy về phía xa, nương theo chút đèn đường bên ngoài hắt vào, hắn đuổi theo xuống đến bên dưới. Nhìn bọn họ lên xe chạy đi, hắn bèn "mượn" chiếc moto của người bên đường chạy vụt theo. Bọn kia cũng không phải bọn chuyên nghiệp, bị hắn bám theo một đoạn đường dài đến tận nhà kho ngoại ô thành phố mà vẫn không hề hay biết.

Hắn cẩn thận theo sát bọn chúng, chờ đến khi bọn chúng nơi lỏng cảnh giác thì nhào vào hạ gục. Cũng may hắn học võ từ nhỏ, ba tên này không phải đối thủ của hắn, chỉ là lúc sơ ý bị thanh sắt đâm trúng. Dù sao cũng không quan trọng bằng người kia đang bị trói bên trong. Còn đang khóc đến thảm thương. Thật ra hắn ban đầu định gọi cảnh sát trước mới dám manh động, nhưng đến lúc nghe thấy âm thanh nức nở xin tha đầy tuyệt vọng của cậu, hắn thực sự không chịu nổi nữa. Cứ vậy kiên quyết lao đầu vào cứu người.

...

Lúc Tiêu Chiến tỉnh dậy, thấy mình đang nằm trong phòng VIP ở bệnh viện, bên cạnh ngoài gia đình còn có cả Bạch Thần và Dư Vũ.

"Nhất Bác đâu? Cậu ấy không phải bị bắt đi rồi chứ anh hai?"

Nhìn Tiêu Chiến vừa tỉnh dậy đã vội vội vàng vàng tìm người, mọi người xung quanh đều bày ra vẻ mặt cạn lời.

"Chiến Chiến, cậu không sao là tôi mừng lắm đó. Cảm ơn cậu đã an toàn trở về". Bạch Thần rơm rớm nước mắt nắm tay Tiêu Chiến

"Tôi an toàn đều là nhờ Vương Nhất Bác cứu đó. Cậu ấy đâu?"

"Cậu ấy đang được y tá đưa đi may vết thương. Lát nữa sẽ qua đây"

"May vết thương á?"

"Ừm. 4 mũi. Tay trái"

Tiêu Chiến tái mặt, mình bị bắt cóc cũng không gì, vậy mà người đi cứu lại bị thương nặng như vậy. Cậu có chút thương tâm.

"Mà ba mẹ ơi, con cũng không bị thương, ở viện làm gì"

"Bác sĩ nói con ngất do quá hoảng sợ và kích động. Tạm thời ở lại đây một đêm. Nếu mai vẫn ổn thì được xuất viện"

"Dạ"

..

Sau khi thu xếp ổn thoả, ba mẹ Tiêu cùng Tiêu Mẫn về nhà, cả nhà dường như lúc nghe tin cậu bị bắt cóc đều bị doạ sợ. Cũng may Lương Bằng chỉ bắt chước tên sát nhân mà bắt cóc cậu chỉ để doạ chơi, nếu thực sự cậu bị tên sát nhân kia bắt, có lẽ thực sự không dễ thoát như vậy.

Vương Nhất Bác đẩy cửa đi vào, trong phòng còn có Bạch Thần, Dư Vũ và Tiêu Nhật Phong.

Tiêu Nhật Phong rót cho hắn một cốc nước, chỉ sang chiếc giường phía đối diện. "Cảm ơn cậu rất nhiều, thực sự rất cảm ơn cậu. Đêm nay cậu ngủ tạm ở đó đi, ngày mai sẽ xuất viện một lượt với Chiến Chiến luôn"

[Bác Chiến] Đồ đáng ghét, tránh xa tôi ra!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ