Chương 3

1.3K 117 0
                                    

Hôm sau, tôi thức dậy trong một căn phòng, đây không phải phòng tôi...mà là phòng Vegas!!!????

Tôi hoang mang nhìn xung quanh, đầu óc nhức nhức xoay xoay như cái chong chóng ấy, nhìn ngó xung quanh...trời đất mẹ ơi! Tôi không mặc một cái gì trên người hết, hoàn toàn trần truồng

Tôi cố gắng nhớ lại mọi thứ diễn ra tối hôm qua, tôi uống say sau đó...tôi không nhớ cái gì hết...tại sao tôi lại ở đây cơ chứ? Ai là người đưa tôi về?

- Dậy rồi hả? Có đau ở đâu không?

Tôi giật bắn người quay lại nhìn, đó là Vegas, anh ta mới từ nhà tắm đi ra nhìn tôi rồi cười cười đầy ẩn ý

- Cậu...cậu Vegas...chuyện này...chuyện này là sao vậy?

Tôi lắp bắp hỏi, Vegas phì cười đi đến chỗ tôi, ngồi xuống tay chạm nhẹ lên vai tôi, tôi giật mình lùi người lại, đồng thời khéo chăn lên chen lấy tấm thân này

- Cậu...không nhớ gì sao?

- Tôi...

Tôi càng trở nên hoang mang hơn khi nghe anh ta nói thế, tay ôm lấy đầu, hình như có cái gì đó hiện lên...là cảnh trong quán bar!!!

Lúc đó tôi đang say, Porsche đang tính rìu tôi đi thì Vegas nói sẽ đưa tôi về Nhị gia vì hắn thuận đường hơn, tôi nằm trên ghế nửa tỉnh nửa mê cười cười gọi tên Vegas

Sau đó Vegas đưa tôi về, nhưng tôi lại không chịu về phòng, cứ ôm khư khư lấy người Vegas không chịu buông, anh ta bất lực đưa tôi về phòng và sau đó...tôi và Vegas...chuyện đó...tôi đã làm chuyện đó với Vegas!!!

Từng mảng kí ức từ từ ùa về, tôi xấu hổ không biết nên nói gì thì Vegas ghé vào tai tôi thì thầm

- Tối hôm qua...cậu tuyệt lắm Pete...

Hắn hôn nhẹ vào cổ tôi khiến tôi giật bắn người, tôi không dám nhìn vào khuôn mặt đó, chỉ biết ngay lập tức đứng dậy mặc tạm cái quần vớ lấy cái áo của tôi dưới sàn rồi chạy một mạch về phòng ở của tôi

*Rầm!!!*

Tôi đóng cửa cái rầm khi vừa mới bước vào phòng, trời ạ! Pete ơi là Pete! Mày điên thật rồi!!!

- Ây Pete!! Mày dậy chưa? Đến giờ trực rồi!!!

Nop ở ngoài của gọi tôi, tôi leo lên giường lấy chăn chùm kín người lại nói vọng ra

- Hôm nay em không được, anh trực thay em được không?

- Hôm qua nốc nhiều lắm à?

- Không!!! Em ốm!!!

Tôi mặc kệ Nop nói gì, chỉ chùm chăn rồi bịt tai vờ như không có chuyện gì mà giả vờ ngủ. Một lúc sau Nop không còn gọi tôi nữa, còn tôi thì nằm yên trong phòng không một chút ý định muốn ra ngoài nào

Tôi chui vào nhà, đối mặt với bản thân trong gương, tôi giật mình nhận ra cổ mình chin chít toàn là dấu hôn của Vegas, khắp người đầy những vệt đo đỏ nhất là trước ngực

- Mày điên thật rồi Pete ơi...

Tôi thì thầm tự chửi mắng bản thân, không dám đối diện với bản ở trong gương

Fanfic [VegasPete]: LeaveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ