Chương 8

1.1K 94 5
                                    

Thời gian gần đây Vegas rất bận, anh ta đã hơn 2 tháng không về nhà rồi

Tôi cũng không hề để tâm đến nó một chút nào cả, bởi vì Vegas không đến gặp tôi, tôi mới có thể thở một cái thoái mái hơn, vả lại  ngày nào Nat cũng đến làm bạn với tôi, mặc dù thời gian nói chuyện rất ít nhưng cũng đủ để tôi thấy ổn hơn

*Cạnh!*

  - Nat hôm nay tôi không ăn rau được không?

Tôi ngồi xuống sàn nhìn ra cửa sổ nhìn quang cảnh bên ngoài, giọng có chút làm nũng nói mà không hề để ý về đằng sau

  - Sao lại không ăn rau?

  - Ve...Vegas...

Tôi giật mình quay người lại, nhìn vào khuôn mặt quen thuộc đó, cơ thể không tự chủ được mà run lên, lùi người về góc bàn

  - Giọng em vừa nãy...là đang làm nũng hả?

Tôi sợ hãi không dám trả lời, Vegas càng lúc càng đến gần tôi, anh ta đặt đĩa cơm xuống giường, ngồi khụy gối, tay chạm vào gương mặt đã lành vết thương của tôi vuốt ve

  - Vết thương lành rồi sao?

Tôi sợ hãi run rẩy, thâm tâm cầu trời anh ta đừng nổi điên

  - Sao không trả lời tôi? Sao em lại không chịu nói chuyện?

Tôi lắc đầu, mặt cúi gằm xuống sàn nhà không dám ngước lên nhìn người đàn ông đang sắp phát điên này

  - Nat? Sao em lại nói chuyện với cậu ta mà không nói với tôi?

Tôi vẫn lắc đầu phủ nhận, miệng dường như cứng lại không thể nào thốt nên lời

  - Em hay lắm Pete...

*Chát!!!*

Hắn ta bắt đầu đánh tôi, miệng không ngừng trách móc, chửi bới tôi, tôi vẫn chỉ im lặng mặc cho Vegas đánh đến thừa sống thiếu chết

*Bốp!!!*

Đầu tôi đập mạnh vào cạnh bàn, tôi ngửi thấy mùi máu, sau đó máu bắt đầu chảy xuống khuôn mặt mới bị Vegas đánh đến sưng vù này

  - Pe...Pete...em...em không sao chứ? Tôi...tôi xin lỗi...tôi không cố ý làm vậy...

Tôi sờ lên trán mình, máu dính đầy tay tôi, chảy xuống đỏ hết cả cái áo tôi đang mặc

Vegas muốn ôm lấy tôi nhưng tôi lại đẩy anh ta ra

  - Máu bẩn sẽ dính lên áo anh đó Vegas...

Tôi muốn đứng dậy nhưng đầu lại choáng, sau đó tôi ngã ra sàn nhà bất tỉnh...

-----------------------------------------------------

Lúc mà tôi tỉnh lại đã là 3 ngày trôi qua rồi

  - Anh Pete...anh Pete tỉnh rồi!!!

Nat ở bên cạnh thấy tôi mở mắt liền la toáng lên, mọi người từ bên ngoài chạy vào phòng, trong đó có Vegas

Vegas đẩy Nat ra, nắm lấy tay tôi, giọng có chút run rẩy hỏi

  - Pete...Pete...may quá...may quá em tỉnh lại rồi...tôi...

Fanfic [VegasPete]: LeaveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ