Tống Minh tắt máy, biểu tình không quá tốt.
Vì gần một tháng không đi làm, công ty lúc trước đã cách chức hắn rồi, mà Tống Minh gọi điện cho xếp khi trước, xếp trực tiếp nói với hắn vị trí của hắn đã có người thay thế.
Tống Minh cũng không thể nói gì hơn, chung quy hắn biến mất lâu như vậy, vô tăm vô tích, kết cục này hắn đã nghĩ đến, may thay hắn đi làm cũng đã vài năm, năng lực cũng không tệ, nên có thể tìm một công việc khác.
Có điều, sau khi gọi điện tới mấy công ty lúc trước muốn chiêu ngộ hắn, đều bị uyển chuyển từ chối, nguyên nhân chính là hắn trở thành Omega... hắn hiện tại đã không muốn nghĩ có bao nhiêu người quen hắn biết hắn trở thành Omega rồi...
Hắn đã không phải là thành phần Beta lực lượng chính của xã hội khi trước, mà trở thành Omega phần lớn các công ty không muốn tiếp nhận, tóm lại cho dù năng lực có mạnh đến đâu, Omega vẫn khó tìm việc hơn Beta rất nhiều.
" Minh, thân thể của anh còn chưa khỏe, cứ ở nhà nghỉ ngơi nhiều một chút, em nuôi anh được không." Kiều Ân ở bên cạnh thử thăm dò ôm lấy eo Tống Minh, Tống Minh mấy ngày nay bị Kiều Ân nhiều lần quấy rầy, bây giờ vì đang nghĩ ngợi cũng không đẩy Kiều Ân ra.
Kiều Ân ôm lấy eo Tống Minh, hai tay nhẹ nhàng khó phát hiện xoa lấy cái bụng bằng phẳng của Tống Minh, giống như sờ cái gì đó...
Tống Minh bị hơi thở quen thuộc bao lấy, dưới bụng bị lòng bàn tay xoa đến âm ấm ... sắc mặt hắn bất giác ôn hòa hơn chút...
" Ai thèm cậu nuôi tôi chứ, cậu làm tốt công việc của mình là được rồi, còn nữa... bây giờ là tôi đang nuôi cậu, mỗi ngày đều ăn của tôi, ở nhà tôi, "em trai " Kiều Ân của tôi ạ..." Tống Minh cố ý đè nặng giọng nói vào hai từ đầu.
Cằm Kiều Ân đặt trên hõm cổ Tống Minh, giống như làm nũng cọ xát, hơi thở trên môi thổi vào bên tai Tống Minh, Tống Minh giống như có chút mất kiên nhẫn nghiêng đầu, nhưng cảm nhận được môi Kiều Ân như có như không ma xát lên da thịt sau tai hắn...
Nơi bị bao vây bởi hơi thở nóng bỏng, lập tức chuyền đến cảm giác tê dại, không thể không thừa nhận, rất thoải mái...Loại cảm giác dễ chịu này khiến Tống Minh muốn thuận thế nằm vào trong lòng Kiều Ân... hoặc là quay lại hôn Kiều Ân một cái...
Hoóc môn của Kiều Ân thật sự bùng nổ rồi... nếu là người khác, không phải hắn, thật sự đã làm như vậy rồi.
Có điều Tống Minh chỉ là nghĩ như vậy, ngồi thẳng người, đem thanh niên phía sau giống như cao da chó dính trên người hắn đẩy ra.
" Cậu muốn nuôi anh á, vậy mau đi làm việc đi, đừng có ngày nào cũng nằm dài ở nhà." Tống Minh bình tĩnh nói xong liền tiếp tục lướt web xem bài tuyển dụng.
Kiều Ân da mặt dày tiếp tục dán tới, lần nữa ôm lấy eo Tống Minh, thấp giọng nói bên tai hắn.
" Minh, thân thể anh còn chưa hồi phục, em muốn ở nhà chăm sóc anh..."
Thân thể anh đây khỏe rồi, cậu yên tâm đi, cậu cùng tôi ngốc ở nhà cũng hơn tuần rồi, cậu không phiền nhưng tôi thấy phiền." Tống Minh liên tục uống thuốc bồi bổ thân thể Kiều Ân sắc trong một tuần, cơ thể sớm đã tốt lên, hắn thậm chí cảm thấy, bổ đến hơi quá rồi, khiến hắn cảm thấy hỏa khí của hắn càng lớn...
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM_NP] Không Thể Dấu Hiệu (ABO之无法标记)
RomanceTác giả: Vô Sở Vị (无所谓) Trans: Thiên Thể loại: Đam mỹ , 4p , ABO , niên hạ, cao h , ngược ,sinh tử văn. Nhân vật chính : Tống Minh × Lăng Tiêu, Kiều Ân, Qua Thiên Liệt. Văn án: Tống Minh trước giờ luôn tự hào là một Beta công, đang đi hẹn pháo thì đ...