"Gϊếŧ người? Tai nạn xe năm đó mấy người gây ra mới gọi là gϊếŧ người, năm đó tôi không bắt được chứng cứ của các người, các người cho rằng hiện tại tôi sẽ để cho các người bắt được chứng cớ của tôi sao?" Kim Thái Hanh lạnh lùng nói: "Các người đi kiện tôi đi, tôi chờ thư của luật sư mấy người."
Hai anh em Trình gia tức tới muốn đánh Kim Thái Hanh, nhưng nơi này là nhà chính Kim gia, đánh Kim Thái Hanh chính tự tìm đường chết.
"Gọi người tới, nhanh lên." Trình Khanh nói với vệ sĩ: "Càng nhiều càng tốt."
"Không đợi được." Trình Tang nói với vệ sĩ: "Tháo cái vách ngăn xuống, nhanh lên!"
Mấy vệ sĩ cố hết sức dùng hết tất cả dụng cụ có sẵn mới tháo xuống được vách ngăn.
Sau khi cầm vách ngăn đi vào, mấy vệ sĩ dưới sự chỉ huy của Trình Khang và Trình Tang, cẩn thận di chuyển ông Trình lên vách ngăn, mà nhìn qua ông Trình đã không còn lên cơn đau nghiêm trọng như hồi nãy.
Kim Thái Hanh thất vọng thở dài ở trong lòng, để xe lật, hàng hóa rơi xuống đầy đất chặn đường lại, còn có thể nói qua, nếu là anh kêu người ngăn lại người Trình gia không cho đi, như vậy sẽ bị bọn họ nắm chứng cớ gϊếŧ người, hơn nữa nhìn ông Trình như vậy, chắc là sẽ không như thế nào, cơ hội này hơn phân nửa là toi công lãng phí.
Sau khi ông Trình được mang đi, Kim Thái Hanh nhìn Trình Phương Phỉ nói: "Các ngươi cũng có thể đi, hai phần này, cô có thể mang về thưởng thức, tối hôm nay, tin tức sẽ đưa chuyện này."
Trình Phương Phỉ kéo Kim Thịnh như đã bị rút đi linh hồn chỉ còn thể xác đi. Chờ sau khi họ trở lại Trình gia, chắc chắn lại là một trận mưa rền gió dữ, nhưng năm đó đã làm thì hiện tại ả nhất định phải đối mặt, dù sau mấy năm nay ả cũng ít về Trình gia, cùng lắm thì hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ, ả đã tới tuổi này, còn có cái gì không thể đối mặt.
"Các cậu cũng trở về dọn dẹp đi, tôi cho các cậu hai ngày để dọn đi." Kim Thái Hanh nói với mấy đứa em trai của anh.
"Anh cả, này không liên quan tới bọn em mà!" Kim Kỳ hốt hoảng: "Bọn em cũng không có lui tới với ông Trình và Trình gia, cũng không có duy trì Kim Thịnh!"
"Đúng vậy anh cả, bọn em..."
"Nói đủ chưa?" Kim Thái Hanh quát: "Tôi kêu mấy cậu cút thì mấy cậu cút cho tôi! Tôi nuôi mấy cậu nhiều năm như vậy còn chưa đủ, còn phải nuôi con cháu của mấy cậu nữa mới được có phải không? Tôi cũng không thiếu chút tiền này, chỉ là vừa nãy mẹ cũng đã nói, dùng tiền không trả được công ơn nuôi dưỡng của bà, vậy tôi liền không trả. Các cậu không phải luôn chờ mẹ trở về làm chủ cho các cậu sao, muốn bà kiểm soát tôi dạy tôi xài tiền như thế nào sao? Hiện tại bà hoàn toàn kiểm soát không cho tôi tốn thêm một đồng nào cho các cậu, các cậu còn không hài lòng? Trong vòng hai ngày, nếu các cậu không dọn đi, cũng đừng trách tôi không giữ thể diện cho mấy cậu, trực tiếp kêu người ném các cậu ra!"
Kim Thái Hanh đứng dậy trở về phòng."Mẹ, anh cả thật sự muốn đuổi chúng ta đi, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Mẹ mẹ đi cầu xin anh cả, chúng ta cam đoan sau này anh cả làm bất cứ quyết định gì, chúng ta sẽ không nói thêm câu nào."
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Taekook //Chuyển Ver ] Sủng Ái Cậu Vợ Nhỏ
FanficĐời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại. Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước. Tôi hứa sẽ... Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em. Chỉ cần em muốn...