Gun: Chị đem hết những món này dẹp hết đi.
Người hầu: Vâng.
Thiếu phu nhân! Còn bánh kem thì sao?
Gun: Đưa cho tôi.
Người hầu: (đưa đến).
Gun: (cầm lấy).
Cậu cầm lấy bánh kem lặng lẽ đi lên phòng.
Gun: (đóng cửa).
Gun ngồi bệt xuống đất, lưng tựa vào cửa. Cậu ngắm nhìn chiếc bánh kem sinh nhật.
Gun: Đây là lần đầu tiên mình đón sinh nhật một mình. Không có ba mẹ bên cạnh, cũng chẳng có bạn bè chúc mừng *buồn bã*.
Cậu chậm rãi đốt nến lên. Rồi tự mình hát bài hát chúc mừng sinh nhật.
Gun: Happy birthday to you... happy birthday to you...(không kìm được mà rơi lệ).
Hức...Sao lại khóc chứ? (đưa tay gạt nước mắt).
(thổi nến).
Gun: Chúc mừng sinh nhật Gun Atthaphan.
_______ ________ ________ _______Buổi tối tại biệt thự Boun Noppanut...
Prem đang ở trong bếp chuẩn bị bữa tối.
Frode: Để tôi giúp cậu (giành lấy con dao trên tay Prem).
Prem: Không cần đâu (giành lại).
Frode: Cứ để tôi giúp cho (giành lấy).
Prem: KHÔNG CẦN CẬU GIÚP (giựt lại).
Frode: A...(đứt tay).
Prem: A...(đứt tay).
Boun vừa về đến nhà nghe thấy tiếng la vội vàng chạy vào bếp.
Boun: Có chuyện gì vậy?
Frode: Pi Boun...
Frode: Em chỉ muốn giúp Gun một tay. Không cẩn thận bị dao cứa vào tay *đáng thương*.
Boun: Em không sao chứ? (vội vàng chạy đến xem tay cậu).
Frode: Em không sao.
Boun: Những công việc này không thích hợp với em đâu. Em chưa từng đụng đến việc bếp núc mà.
Ra đây! Anh băng vết thương cho (kéo tay cậu đi).
Frode: ( đi theo).
Prem: *im lặng*.
(nhìn vết thương trên tay mình đang chảy máu).
Người hầu: Thiếu phu nhân! Cậu không sao chứ?
Để tôi băng lại cho cậu.
Prem: Không cần đâu.
Chị giúp em bưng mấy món này ra bàn.
Em đi lên phòng. Nếu anh ta có hỏi, nói là em không ăn tối.
Prem lặng lẽ đi lên phòng.
Cậu ngồi ở trên giường buồn bã.
Prem: Hức...sao mình lại đau như vậy?
Tại sao mình lại ghen tỵ với cậu ta?
Chỉ cần nghĩ đến chuyện lúc nãy. Boun vì quan tâm Frode mà quên đi sự tồn tại của cậu. Trái tim Prem lại đau đớn, nước mắt cứ thế rơi xuống.
Prem: Hức.... hức....
......Prem đột nhiên cảm nhận cơn đau từ bụng truyền đến.
Prem: Aaa...(ôm bụng).
Đ...au quá.
Cậu nhớ lại chuyện lúc sáng mình đã ăn món cay theo lời của Boun. Có lẽ nó đã làm cậu đau bụng.
Prem: Hức... đau...
Prem gắng gượng đi đến bàn tìm thuốc để uống.
Prem: Ư...(bước đến).
(uống thuốc).
Um... ư...(ngồi bệt xuống đất).
Cậu lấy điện thoại ra nhìn thấy thông báo từ twitter.
_______ _________ ________📱Gun: Alô
📱Mẹ Gun: Là ba mẹ đây.
📱Gun: Ba mẹ *vui mừng*.
📱Mẹ Gun: Hôm nay là sinh nhật của con. Ba mẹ không thể đến được.
Chúc Gun của chúng ta sinh nhật vui vẻ.📱Gun: Con cảm ơn mẹ.
📱Ba Gun: Gun à! Ba chúc con luôn luôn hạnh phúc nhé!
📱Gun: Dạ! Con cảm ơn ba.
📱: Ba Gun: Con đừng buồn. Tuy sinh nhật năm nay không có ba mẹ bên cạnh. Nhưng ba tin chắc chồng con sẽ không để con phải thiệt thòi đâu. Theo ba thấy cậu ta cũng là người tử tế đó (đang nói Boun).
📱Gun: Vâng...Anh ấy rất tốt với con. Ba mẹ cứ yên tâm.
📱Mẹ Gun: Mẹ mong là được như con nói. Nếu có chuyện gì phải nói cho ba mẹ biết nhé!
📱Gun: Dạ! Con biết rồi.
.....📱Win: Êy Gun! Chúc mày sinh nhật vui vẻ nhé!
📱Gun: Ừ! Cảm ơn mày.
📱Win: Và càng ngày càng cao thêm.
📱Gun: Ghẹo gan tao....💢💢💢
📱Win: Hahaaa...
.....📱Prem: Gun. Chúc mừng sinh nhật cậu.
📱Gun: Sao cậu biết thế?
📱Prem: Tớ nhìn thấy thông báo.
📱Gun: À....
📱Prem: À thế nào? Cậu không muốn tớ biết hả?
📱Gun: Không. Tớ chỉ là chưa kịp nói cho cậu thôi.
Mà...giọng cậu nghe lạ quá.
📱Prem: Lạ thế nào?
📱Gun: Giọng khàn. Cứ như vừa mới khóc xong.
📱Prem: Giọng cậu cũng thế mà.
📱Gun: Tớ....
📱Prem: Gun nè!
📱Gun: Cậu có tâm sự hả?
📱Prem: Ừm...
📱Gun: Trùng hợp ghê! Tớ cũng vậy *gượng cười*.
Cả hai cùng nhau tâm sự, kể hết mọi chuyện mà đối phương đang gặp phải. Trong phút chốc cả hai im lặng không nói gì. Mãi vài giây sau mới lên tiếng.
📱Gun: Prem.
📱Prem: Gun.
.....Cả hai đồng thanh: Hình như tớ yêu rồi. ♥️
BẠN ĐANG ĐỌC
GẢ NHẦM ĐƯỢC CHỒNG NHƯ Ý
FanfictionTruyện chỉ đăng ở Wattad và MangaToon. Ngoài ra không đăng ở đâu khác. Vì thế mong mọi người ủng hộ chính chủ nhé! Cảm ơn nhiều! 😊 Xin đừng lấy truyện của mình đi mà chưa có sự cho phép của tác giả.