Chương 44

1K 88 3
                                    


Hôm nay bầu trời rất mực trong xanh, nhưng vì sao bản thân cứ luôn cảm thấy u ám thế này? Như Nguyệt đứng bên ngoài đình ánh mắt hướng các nàng ngồi bên trong mà không sao lí giải.

Không lẽ mình làm sai cái gì sao? Đột nhiên đang quét tước, một nữ hầu khác liền chạy tới bảo với mình là có chuyện rồi, còn kêu mình đi đến đây. Lúc đầu còn nghi vấn cái nữ hầu đấy trêu đùa mình, nhưng lúc đến đây nhìn năm cái vị đại nhân trước mắt nàng mới biết hóa ra là bản thân có chuyện thật.

Nhưng Như Nguyệt nàng là không sao hiểu được mình đã đắt tội chỗ nào năm cái vị đại nhân gia này. Nàng nhớ bản thân vẫn là chăm chỉ làm việc mà?

" Ngươi tên là gì? " Chỉ là một cái hỏi tên bình thường, nhưng nhìn ánh mắt của Uyển Khả Dư cũng thật là áp bức.

" Hầu nữ tên gọi Như Nguyệt. " Như Nguyệt cô gắng biểu hiện một cách thật thà nhất, lại tránh làm đối phương không vui.

" Thanh Thanh tìm gặp ngươi làm gì? " Uyển Khả Dư đối với chuyện này thật không muốn vòng vo, nàng trực tiếp hỏi ra thắc mắc.

Thanh Thanh? Tên của Giản tướng quân? Như Nguyệt có chút ngạc nhiên, không nghĩ giữa Giản tướng quân và năm cái đại nữ nhân này lại thân thiết đến mức gọi tên thân mật như vậy.

Nhưng các nàng muốn biết chuyện này để làm gì?

" Tôi cũng không rõ nữa, Giản tướng quân chỉ là đến gọi tôi ra xem mặt... "

Xem mặt? Các nàng nhìn một lượt nữ nhân trước mắt này cũng âm thầm đánh giá. Cũng có vài phần tư sắc, dung mạo so thiếu nữ bình thường đúng là đẹp hơn, nhưng so với các nàng thì cũng thật là kém xa. Năm người đồng nhất một suy nghĩ, lại hướng Như Nguyệt phất tay.

" Hết chuyện rồi, ngươi lui ra đi. " Dừng một chút Dạ Viễn Viễn lại nói tiếp.

" Nhớ, làm tốt bổn phận của mình " Nói rồi nàng lại dùng ánh mắt như cảnh cáo nhìn Như Nguyệt. Cũng phải, từ lúc xác lập mối quan hệ với Giản Thanh Thanh, các nàng liền không muốn cô cùng các cái nữ nhân khác qua lại.

Như Nguyệt sau khi rời đi thì không khỏi thắc mắc, nhớ đến cái ánh mắt vừa rồi của các nàng nhìn mình mà bỗng rùng mình. Thật không phải các nàng hiểu lầm mình cùng Giản tướng quân có quan hệ đi?

Xoa xoa hai bắp tay, Như Nguyệt nghĩ sau này chắc nàng phải giữ khoảng cách với Giản tướng quân, ko thì cái mạng nhỏ thật sự tiêu.

..........

Aaaaaa! Tiếng hét thất thanh của thiếu nữ vang vọng trong màn đêm, đến nỗi chim chóc gần đấy nghe thấy cũng hoảng hồn bỏ chạy mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì.

" Em la cái gì? " Vũ Đình Duệ khó chịu chau mài. Giản Thanh Thanh đi làm cái gì không biết, đến lúc về lại ôm cái chân tàng phế bị trật về mếu máo với nàng.

" Chị không thể nhẹ tay hơn được sao? "  Giản Thanh Thanh mặt nhăn nhó ôm cổ chân. Còn không phải do cái tên Nhược tướng quân - Nhược Hề kia gây ra sao? Khi không bất thình lình xuất hiện, còn chỉa mũi kiếm về phía mình, nếu không phải do bản thân thân thủ tốt kịp thời né tránh thì yết hầu đã bị một kiếm đâm xuyên rồi.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ