Giản Thanh Thanh sau khi rời khỏi biệt phủ của lão quan thần liền ngồi trên lưng Băng Điểu truy theo tên bịt mặt. Trên đường đi, Giản Thanh Thanh không ngừng suy nghĩ rốt cuộc tên bịt mặt này có liên quan gì đến vụ mất tích của Tống Nguyệt hay không, cũng như thắc mắc hắn trộm án văn từ nhiều năm trước để làm gì.
Rốt cuộc, đuổi theo hơn nửa tiếng vẫn là không tìm thấy dấu vết đâu, trái lại còn bị dẫn dắt đến sau núi mất cả phương hướng. Hết cách, Giản Thanh Thanh đành lệnh cho Băng Điểu hạ cánh, cô nhảy xuống khỏi lưng nó cẩn thận quan sát xung quanh.
Vị trí Giản Thanh Thanh đang đứng là một vùng sau núi, cây cối rậm rạp, bóng râm che khuất ánh sáng ít ỏi, căn bản là không thể xác định đúng phương hướng hiện gờ.
" Chết thật, đuổi theo một quãng đường dài rốt cuộc lại bị dẫn đến đây. " Giản Thanh Thanh bực tức đá viên đá dưới chân bay vào bụi cỏ. Cùng lúc lại nghe thấy tiếng sột xoạt phát ra từ sau lưng, Giản Thanh Thanh nhanh chóng cảnh giác lớn tiếng quát. " Là ai? "
Sau tiếng quát của Giản Thanh Thanh là một tràn tiếng cười sang sảng phát ra, một thân ảnh hắc ý bịt mặt bước ra từ bụi cây.
" Ngươi có phải hay không đang truy ta? "
Giản Thanh Thanh cảnh giác nhìn tên hắc y nhân, cô cũng chợt hiểu được hành tung của mình đã bị phát hiện, hơn nữa còn bị tên hắc y nhân này dẫn dắt quanh co.
" Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại trộm án văn? "
Hắc y nhân đối với sự truy hỏi của Giản Thanh Thanh không mấy để tâm, ngược lại còn hỏi. " Ta nên hỏi ngươi mới đúng, vì sao lại theo ta? "
Giản Thanh Thanh nhận thấy người trước mặt quá càn rỡ, cũng nhận thức được thực lực của hắn không tầm thường nên trực tiếp vào thẳng vấn đề. " Ta là người hoàng gia, đến thi hành công vụ. Ngươi cả gan trộm lấy án văn triều đình liền quy về tội chết, ta đến là để bắt ngươi. "
Hắc y nhân nghe một tràn hùng hồn của Giản Thanh Thanh thì cười lớn, hắn đối với người của hoàng gia căn bản là không sợ, huống chi ở đây chỉ có mỗi Giản Thanh Thanh đơn thân độc mã, hắn thá gì phải sợ mà quy hàng.
" Muốn bắt ta, chỉ dựa vào ngươi? Vậy để ta xem thực lực của người hoàng gia các ngươi đến đâu. " Hắn nói rồi cười lớn, cùng lúc tụ khí thành quyền xông về phía Giản Thanh Thanh.
Giản Thanh Thanh nhíu mày cảnh giác, nghiên người né tránh một quyền của hắc y, mà hắc y lại không buông tha, một quyền lại một quyền đánh tới. Giản Thanh Thanh không có thế phản công chỉ có thể nghiên người né tránh.
" Hahaa, thực lực của ngươi cùng chỉ có thế thôi sao? Xem như ta đánh giá cao ngươi rồi. " Hắc y nhân nắm bắt sơ hở tung một đấm thẳng mặt Giản Thanh Thanh, cũng may cô phản ứng kịp dùng hai tay chặn lại, nếu hông ngũ quan xinh đẹp liền biến dạng.
Giản Thanh Thanh cẩn thận cách xa hắc y nhân ba thước đề phòng hắn lại bất ngờ lao lên. Cẩn thận suy xét, Giản Thanh Thanh thấy hắn người này ra tay quá nhanh, nếu không phải thân thủ cô linh hoạt chắc là bị đánh bầm dập từ đời nào rồi.
![](https://img.wattpad.com/cover/319976889-288-k66053.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!
FantasyTruyện tự viết! Thể loại: Nữ x nữ; NP (1x5); Nhất công đa thụ; Huyền huyễn; Sức mạnh giả tưởng; Niên hạ công; Ngọt-ngược-sủng; HE Nhân vật chính: Giản Thanh Thanh x Vũ Đình Duệ, Uyển Khả Dư, Dạ Viễn Viễn, Tần Vi Oanh, Hoài Thanh Hàn. Văn Án: _Giản T...