Chương 34

1.5K 95 22
                                    


Không biết tối qua thư sướng bao nhiêu lần, sáng dậy lại như không có chuyện gì, Uyển Khả Dư ngang nhiên cùng Giản Thanh Thanh trao đổi cái hôn buổi sáng.

" Không ngờ tối qua chị vậy mà lại rất ngoan cường, xem thường chị rồi "

Giản Thanh Thanh cười cười nghĩ đến chuyện tối qua. Uyển Khả Dư bị mình hành lên hành xuống nhưng lại không hề tỏ ra mệt mỏi, trái lại còn liên tục khiêu khích, làm hại cả hai phải lăn lộn đến gần 2h sáng, bây giờ thức dậy liền có chút mệt mỏi.

" Phải, tôi cũng xem nhẹ em rồi. " Uyển Khả Dư nhéo nhẹ sóng mũi Giản Thanh Thanh, nàng khá bất ngờ về thể lực của cô, đặc biệt là về khoảng giường chiếu này. Nàng cảm thấy yêu thích Giản Thanh Thanh cũng không quá thực dụng.

..........

Kết thúc buổi thượng triều, Giản Thanh Thanh trở về thư phòng riêng của mình, nhưng chưa bước vào cửa, cô lại cảm thấy căn phòng của mình có vẻ u ám hơn thường ngày. Giản Thanh Thanh nhớ rõ thư phòng riêng cô dùng để nghỉ ngơi này luôn được cô mở thoáng cửa sổ cho nắng ấm chiếu vào, vì sao lần này chỉ đứng bên ngoài cửa thôi cũng thấy u lãnh thế này.

Bỏ qua cái cảm giác đó, Giản Thanh Thanh mở cửa tiến vào, quả thật bên trong u lãnh xen tý u ám là vì sự xuất hiện của hai cái nữ nhân Hoài Thanh Hàn cùng Dạ Viễn Viễn a.

Nặn ra cái nụ cười hề hề, Giản Thanh Thanh bước tới trước mặt hai nữ kia.

" Viễn Viễn a, chị là đến có chuyện gì? "

" Thanh Hàn, làm sao chị cũng đến? "

Giản Thanh Thanh cảm giác sóng lưng đóng băng, nhìn cái vẻ mặt của hai người bọn họ mà không khỏi cảm giác bất an trong lòng, một người thì băng lãnh không lên tiếng đã biết rồi, còn một người thì u ám nhìn Giản Thanh Thanh như muốn ăn tươi nuốt sống.

" Sao nhìn em mệt mỏi thế? Không phải đêm qua rất vui xuân sao? Đáng lý ra vẻ mặt nên hồng hào một chút, vì cái gì trắng bệch thế này? " Dạ Viễn Viễn không giấu nổi tâm tính hờn ghen, nàng đi đến trước mặt Giản Thanh Thanh, bàn tay ngọc ngà vỗ vỗ lên mặt như đánh của cô.

" H..hả? " Giản Thanh Thanh đại não không load kịp, cái gì đêm qua vui xuân?

Lại đến, Dạ Viễn Viễn kéo xuống cổ áo Giản Thanh Thanh, thật chói mắt khi những vết đỏ chi chít xuất hiện trên đấy. Hồi sáng này khi thượng triều, nàng đã để ý rất nhiều hành động của cô, bao gồm cả cái hành động xoay cổ tay, xoa cổ, nàng còn nghĩ Giản Thanh Thanh nhức mỏi cơ thể, cho đến khi nàng nhìn sang Uyển Khả Dư. Nàng thấy cô ta cũng đang nhìn Giản Thanh Thanh, trên môi lại cũng là nụ cười nhưng nụ cười này hàm ý rất không rõ, vẻ mặt Khả Dư sáng nay phi thường hồng hào như trải qua việc gì đó rất vui làm nàng phải nghi ngờ. Song lại nghe Uyển Khả Dư cô ta kể về chuyện tối qua cùng Giản Thanh Thanh mây mưa, một trận ghen tuông nổi lên trong lòng, nàng mới nhất quyết đến phòng tìm đợi Giản Thanh Thanh về, lại không ngờ cũng bắt gặp Thanh Hàn ở đây.

Giản Thanh Thanh trong lòng sáng tỏ, cũng thầm mắng cái kia nữ nhân Uyển Khả Dư nhiều chuyện dám đem chuyện mây mưa của cả hai ra kể cho người khác, lại còn là Dạ Viễn Viễn nữa chứ.

[BHTT][NP] Sủng Vật, Ngươi Chạy Không Thoát!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ