Đã ba ngày sau lễ cưới long trọng của So Jiyeon, bất quá bây giờ gọi là Jeon phu nhân. Vì công việc dày đặc, dù cho vừa kết hôn thì bà cũng phải ngậm ngùi đập tan tuần trăng mật để bay về Los Angeles xử lí một số rắc rối.
"Em sẽ nhớ anh lắm."
So Jiyeon vòng tay ôm lấy chiếc eo thanh mảnh của Jeon Jungkook, sau đó bà nhón người, đặt lên má anh một nụ hôn nhẹ nhàng.
Jungkook cũng đáp trả lại như vậy.
"Đừng quá lao lực, lúc rảnh hãy gọi cho anh."
Vòng tay So Jiyeon siết chặt hơn nữa.
"Thật là đáng tiếc, tuần trăng mật cũng sẽ vì chuyện này mà hủy bỏ, em có thể sẽ phải đi ít nhất một tuần."
"Đợi công việc ổn định hơn một chút, anh và em đi cũng không muộn. Đừng quá bận tâm về chuyện đó nhé."
"Ừm."
So Jiyeon đưa ánh mắt đầy lưu luyến nhìn anh, "Em sẽ tranh thủ trong một tuần tới chuẩn bị thủ tục chuyển nhượng quyền sở hữu chuỗi cửa hàng đá quý ở Los Angeles cho anh. Xong việc em sẽ về ngay."
Dù rằng mục đích ban đầu chính là như vậy, nhưng anh cũng chỉ có thể nghĩ được nhanh nhất cũng sẽ tầm vài tháng để có thể lấy được sự tin tưởng của So Jiyeon, không ngờ rằng chỉ mới ba ngày sau khi kết hôn bà ta lại lập tức thuận theo ý anh như vậy.
Jungkook là không ngờ tới, tình yêu và sự tín nhiệm của So Jiyeon dành cho mình lại lớn đến như vậy.
Anh muốn kéo lên một nụ cười đắc ý, nhưng suy xét hiện tại quả là không nên. Cũng không sao, chuyện ngụy tạo một cảm xúc trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ đã là chuyện mà Jeon Jungkook không thể nào thành thạo hơn. Anh chuyển nụ cười đắc ý thành ý cười ôn nhu, ấm áp đến lạ.
Anh cúi người hôn lên mái tóc màu hạt dẻ của So Jiyeon: "Cảm ơn em yêu."
Dù sao cũng không nên cứ bịn rịn không thôi như vậy mãi, yêu anh yêu em một vài lần anh còn có thể gượng gạo, nhưng càng nói lại càng cảm thấy mình thế này cũng quá mức giả tạo rồi.
Jungkook nhìn đồng hồ, sau đó bày ra cái điệu bộ luyến tiếc nhưng mà bắt buộc phải rời xa.
"Cũng không còn sớm nữa, nếu còn ở đây sẽ không kịp chuyến bay mất. Anh không muốn em đáp chuyến bay trễ lại không ngủ ngon giấc."
"Vậy em đi nha, em đã gọi tài xế riêng nên anh không cần phải đưa em đến sân bay đâu."
"Được, vậy em đi cẩn thận. Đến nơi nhớ gọi cho anh."
Tiễn được So Jiyeon đi, Jungkook đã có thể thở phào nhẹ nhõm. Một tràng ôm ấp vừa rồi, đến chính anh còn cảm thấy gượng gạo vô cùng.
______
Kim Taehyung chính là loại người rất biết tìm kiếm niềm vui cho mình.
Dường như hôm nay hắn lại có trò mới. Hắn sớm đã từ bỏ chiếc ghế sắt ở sòng bạc, hay là ánh đèn chớp nháy đến chói mắt ở quán bar, và sàn đấu quyền anh chỉ có đám đàn ông cởi trần vật lộn, hắn càng không có hứng thú.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TAEKOOK] Bố Dượng Nhưng Nằm Dưới (SLOW)
Fanfiction"Dượng phải biết là, sự dịu dàng của tôi rất đắt. Nhưng nếu là dượng thì miễn phí." . "Mạng của đám người đó anh không quan tâm, nhưng đứa nào dám động đến Jeon Jungkook thì anh cắt cổ." Rank: #1 fanfiction ‹ Chuyển ver by TK › © gnaschettrust Link...