"jay ạ. tao không làm được."
"mày phải làm được."
"nhưng mà tao không làm được."
"park sunghoon, nếu mày không làm được việc này thì mày sẽ không thể làm được việc gì cả."
"tao chịu thôi!"
sunghoon bỏ cuộc, cậu không thể nhìn vào mắt jongseong quá hai giây và lễ thành hôn thì sắp diễn ra tới nơi rồi mà hai đứa vẫn chưa làm trò trống gì nên hồn cả. gã thở dài, day day hai bên thái dương một cách bất lực khi sunghoon cứ không chịu hợp tác. gã đã ngừng toàn bộ công việc và bỏ ra một tuần để luyện tập mấy thứ khỉ ho cò gáy này cho xong, tuần sau lễ cưới sẽ được tổ chức trang trọng ở một khách sạn năm sao với cả nghìn khách mời tới tham dự nên mọi thứ đối với gã phải thật hoàn hảo.
"sau khi ông chủ trì nói mấy cái con có đồng ý này nọ thì hình như phải trao nhẫn, rồi tiếp đó là hôn và ừ, người ta chúc mừng."
"cái đéo— bố mày xin kiếu nhé. cái đụ má không làm đám cưới nhỏ nhỏ ít người cho dễ thở được hay sao mà làm cái to sụ như sự kiện quốc tế thế địt mẹ. chắc tao đào hôn mất."
"mẹ biết mẹ buồn đó hoon ạ."
"tao sẽ đổi tên thành park-bất hạnh-sunghoon."
may mắn cho cậu là vẫn giữ được cái họ park xinh đẹp vì hai thằng đều là park. chứ không mà đòi đổi họ của cậu, cậu cào cho bỏ bố. việc ép sunghoon gọi jongseong một chữ "chồng" nghĩa là đã ép cậu phải nằm ở dưới đã là khó khăn lắm rồi mà giờ đổi họ giống họ chồng theo phong tục tập quán của người hàn chắc cậu xì khói cuốn gói chạy trốn quá. sunghoon vỗ vỗ vào mặt, đi đi lại lại trong phòng lớn rồi đánh mắt nhìn cái lịch trên tường chi chít chữ viết tay xấu hoắc của park thiếu gia mà thấy áp lực nặng nề. cậu hướng nội thì chớ lại còn ngại người lạ, sắp tới cả hai công ty rồi các khách mời máu mặt trong giới kinh doanh cũng tới dự nữa thì chắc cậu xỉu vì căng thẳng mất.
chưa kể công ty còn biết hết việc sunghoon và jongseong là hôn phu nên mỗi ngày đi làm là một ngày bị gọi "phu nhân giám đốc", ah.. cuộc sống của cậu bị đảo lộn nhiều quá rồi.
"làm xong này nhanh mai còn đi chụp ảnh cưới, ngày kia là đi xem khách sạn và chuẩn bị phải trang trí phòng tân hôn. tươi cái mặt lên."
"tao khóc ra đây bây giờ đấy chứ mày nghĩ tao tươi thế đéo nào được hả jjongsaeng?"
"thế mày nghĩ bố mày tươi nổi à?"
...
d-7.
"không, tao không muốn!!!"
"mày cứ làm như hôm trước mày với tao chơi nhau ấy."
"CON MẸ MÀY ĐỪNG CÓ NHẮC NỮA!"
"cái gì cũng tới tay tao hết vậy?"
jongseong mạnh bạo túm sunghoon đang vùng vẫy kia lại để hôn cho một cái thì quá lực làm hai đứa đập đầu cái cốp vào nhau. cuối cùng gã lên kế hoạch mỗi ngày sunghoon và gã phải hôn nhau ít nhất một lần cho thành thói quen.
d-6.
"đúng rồi, thế. sunghoon thì tạo dáng vậy quá xuất sắc, còn cậu thì tươi lên một chút nào jay. ta chụp concept biển nên cần thêm năng lượng mùa hè, đẹp trai sẵn rồi chỉ cần cười lên thôi là rực sáng cả bức."
BẠN ĐANG ĐỌC
jh || forced marriage
Fanfictionbằng một cách thần kì nào đó, thì park jongseong, 25 tuổi, phải rước một của nợ mà gã mới quen về và phải gọi là vợ. cái đứa mà gã phải xưng chồng hô vợ này chính xác là park sunghoon, một thằng trạc tuổi, con trai của chủ tịch tập đoàn đối tác. 🎐...