4.

1.3K 176 29
                                    

[02:03]

Đồng hồ vẫn tiếp tục đếm ngược, mặc kệ tâm trạng của người đang giữ bóng, tàn nhẫn tra tấn những người đang chạy trốn. Nào, màn khởi động giờ chỉ mới bắt đầu, hãy đem tất cả nhiệt huyết của các cậu phơi bày trước ống kính đi.

Igarashi rê bóng, người bị nhắm tới là Isagi. Cậu ta vội vã sút vào góc tường, nơi mà cả Isagi, Kira, cậu bạn răng nhọn lẫn người vừa rồi kiểm tra cửa đứng.

"Này! Đây là góc tường đó, đừng có tới đây!" Cậu bạn răng nhọn chỉ tay vào Igarashi, tức giận hét lên.

"Xin lỗi nhé Isagi- kun! Tôi đang nhắm đến vị trí 299 của cậu đấy!"

"Ờm... cảm ơn?"

/Yoichin... bị chập mạch à? Muốn làm Oni đến vậy sao?/

"À... Xin lỗi, quả này tôi không nhận được."

/Thật ra nếu Yoichin muốn làm Oni cũng không sao, tôi hoàn toàn có thể chiều cậu~ /

"Không cần đâu, cậu cứ giữ tấm lòng đó cho mình đi." Isagi lầm bầm, cậu nhảy lên né cú sút từ Igarashi, không có vẻ gì là chật vật. Ngược lại với cậu, Igarashi đang khá khó khăn trong việc tìm người thay thế.

"Ah!? Chết tiệt, điều này khó hơn mình nghĩ! Ai cũng được mà!"

"Tên này có bị ngốc không vậy... Tớ không nghĩ cách chơi này là cách đào tạo hàng đầu đâu... Tớ tham gia vào nơi này là để phủ nhận anh ta..." Kira ngập ngừng, có vẻ rất khó chịu khi thấy mọi người hành động như đàn ong vỡ tổ, đến cả cậu ta cũng cuốn bị theo khi nào không hay.

" Kira- kun..." Isagi trầm ngâm nhìn Kira, thành thật mà nói, điều Kira mãi lặp lại từ đầu đến giờ, Isagi cảm thấy có chút...

/Tôi thấy cậu mới ngốc đấy! À không, ngốc là cách nói nhẹ nhàng rồi, của cậu phải là ngu ngốc!

/Không đồng ý với quan điểm của gã đàn ông kia thì cậu hoàn toàn có thể ra về mà?/

/Cánh cửa luôn rộng mở đón chào cậu, chính cậu cũng phải bước qua nó mới đến được đây còn gì? Nếu nói không thấy lối ra thì là điêu đấy chàng trai à.../

"Mình không thể để sự nghiệp bóng đá của mình được quyết định chỉ với một quả bóng và trò  Onigokko này được... Tuyệt đối không thể được!! Tớ không muốn tương lai của mình bị phá huỷ bởi một kẻ như hắn...!"

/Thôi im dùm, tôi chả muốn nghe cậu nói nữa đâu!/

Ồn quá...

Trong khi Isagi đang phải chịu đựng lời nói mang tính chất sức mạnh đồng đội của Kira và sự ngứa mắt đớp lại từng câu một của nhân cách thứ hai vô dụng thì bên này, Igarashi vẫn đang chật vật sút vào từng người "A... chết tiệt, xin lỗi nhé... nguy quá!! Đợi đã bóng...!"

Giữa đám người chật vật né bóng và chuyền bóng, một tiếng ngáy nhẹ vang lên, nhịp thở ổn định cho thấy người đó vẫn đang bận rộn với giấc ngủ của mình "Zzzz..."

Igarashi đương nhiên không bỏ qua điều này, cậu ta hào hứng hô lên như thể muốn ăn mừng "Haha! Tên này!! Vẫn còn đang ngủ sao!" Vô tình làm sao, quả bóng lăn đến vị trí người từ đầu đến cuối vẫn chung thuỷ với vai diễn "Công chúa ngủ trong rừng" và chưa có dấu hiệu thức dậy. Igarashi thấy có cơ hội liền nhanh tay nắm bắt, đem bóng di chuyển đến bên nàng công chúa say ngủ kia. Và...

[ Allisagi/Fanfic] Chào nhé, bông hồng xanh.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ