Trong cung tuy tháng ngày gian nan nhưng lại giúp Trần Kha càng phát ra thanh tỉnh. Tuy rằng ứng phó mẹ con Trịnh Mặc Tiên làm cho nàng vô cùng mỏi mệt, nhưng hôm nay theo thời gian trôi qua, hận thù lúc mới trọng sinh trở về cuối cùng lắng đọng xuống rồi. Nàng bây giờ suy nghĩ chính là cố gắng làm cho mình trở nên cường đại lên, nhất định phải đạt được một thân công phu giống như ở kiếp trước.
Mà Trịnh Đan Ny mặc dù vẫn không được sủng ái, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn nghe được chút tin tức về nàng, trong thâm cung cũng không còn ai dám bắt nạt nàng nữa. Tiêu quý phi mặc dù không dừng tay, nhưng đối xử với Trịnh Đan Ny, dĩ nhiên tốt lên rất nhiều.
Hai người tránh đi hết thảy mọi người, bí mật gặp mặt, với hai người mà nói đây chính là niềm an ủi duy nhất trong chốn nội cung này. Chẳng qua là vì có quá nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào các nàng, cơ hội gặp mặt đều là xa xỉ, bởi vậy càng thêm trân quý.
Liền như vậy, trong nháy mắt đã là trung thu năm Cảnh Thái thứ mười tám. Ngày hội trung thu, cho dù là trong cung, cũng là một việc trọng đại. Dựa theo lệ cũ những năm qua, Cảnh đế sẽ ở trong nội cung tổ chức gia tiệc, phi tần từ ngũ phẩm trở lên, hoàng thân quốc thích, công chúa hoàng tử đều có mặt, cùng nhau ở trong ngự hoa viên, ngắm trăng uống rượu.
Một ngày này Trần Kha tinh thần một mực căng thẳng, chỉ vì nàng đã chờ đợi cơ hội này quá lâu. Ở kiếp trước cho đến lúc phụ vương nàng bệnh tình nguy kịch, nàng mới có thể trở về Tây Nam Vương phủ. Trước khi lâm chung, Trần Hoài thập phần hối hận, bởi vì chính mình mới khiến cho Trần Kha lẻ loi một mình rời khỏi Tây Nam Vương phủ, trong cung chịu nhiều đau khổ.
Lúc ấy Trần Hoài có nhắc tới một việc để Trần Kha ấn tượng đặc biệt khắc sâu. Hắn nói, vào dịp trung thu năm thứ sáu Trần Kha vào cung, hắn từng cho thủ lĩnh ảnh vệ lẫn trong đoàn người Tây Nam Vương phủ vào cung dâng tặng lễ vật, muốn mang nàng thoát ra ngoài. Chẳng qua là khi ấy nàng cùng Trịnh Mặc Tiên cảm tình nồng hậu, một mực ở trong yến hội chưa từng rời khỏi, lúc sau lại trực tiếp trở về Quảng Lăng Điện của Trịnh Mặc Tiên, thế cho nên đành phải bỏ qua.
Như vậy nói cách khác, nếu như không có gì sai biệt, liền chính là buổi tối hôm nay. Trần Kha không muốn ở lại trong nội cung, phụ vương nàng tuy rằng hiểu rõ lòng dạ Cảnh đế, nhưng cho tới bây giờ vẫn không nghĩ Cảnh đế tuyệt tình đến như vậy, hắn luôn là ôm một tia hy vọng trong lòng. Hắn trước giờ đặt an nguy của Đại Hạ lên hàng đầu, tuy hắn có lòng giao ra binh quyền, nhưng Tây Nam chiến sự không ngừng nghỉ, trong triều trọng văn khinh võ, tướng lĩnh có thể đảm đương trách nhiệm cũng không có mấy, thế cho nên mới không thể buông tay.
Chỉ khi nàng thoát ly khỏi gông cùm xiềng xích chốn nội cung, nàng mới có khả năng cố gắng vì Tây Nam Vương phủ mưu cầu đường sống, ít nhất sẽ không một điểm chuẩn bị cũng không có, để rồi đến lúc đó chỉ có thể khoanh tay chịu chết.
Chẳng qua là nguyên bản ý định vô cùng kiên quyết, nhưng trong lòng nàng lúc này có chút khổ sở, nếu như nàng đi rồi, Trịnh Đan Ny làm sao bây giờ? Nữ hài đơn thuần đáng yêu mà nàng một mực chăm sóc thời gian qua, ngày sau sẽ biến thành Cửu điện hạ lạnh lùng kia sao? Hơn nữa trừ đi vấn đề này, nàng cũng không rõ phụ vương làm cách nào đưa nàng an nhiên rời khỏi hoàng cung, mà không khiến cho Cảnh đế tức giận?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-COVER] [ĐẢN XÁC] Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó Nghiễn
De TodoNgoài lạnh trong ôn nhu Tiểu Quận Chúa x si tình ẩn nhẫn Cửu Điện hạ Tác giả: Thời Vi Nguyệt Thượng Chuyên nhất sủng văn Trọng sinh/ Âm mưu cung đấu/ Tình hữu độc chung/ Ông trời tác hợp/ Thanh mai trúc mã/ HE Nhân vật chính: Trần Kha × Trịnh Đan Ny...