Viễn Hinh đến trường, cô giáo vẫn niềm nở đón tiếp cậu nhóc và vẫn dùng ánh mắt đầy thẹn thùng nhìn ba Vĩnh Phong. Chỉ có điều, trước đây Viễn Hinh theo lời dặn của dì Đường gọi ba là anh, nhưng giờ thì đành trở về vị trí như cũ gọi là ba. Bởi vì có một sự thật không đổi là ba là người đàn ông đã có vợ. Và bằng chứng chính là chiếc nhẫn đóng mác " Tôi là người có gia đình" mà ai ai cũng phải đeo ở ngón áp út khi đã kết hôn, nằm trên tay ba Vĩnh Phong không bao giờ rời tay.
Và ba cũng chẳng có ý định giấu giếm chút nào, ba luôn nói với giọng đầy tự hào:" Tôi đã có vợ" , khi ba Vĩnh Phong nói điều này, Viễn Hinh thấy ba rõ ràng là đã làm tan vỡ bao trái tim của nhiều chị gái. Mà trong đó có cô giáo của cậu nhóc.
Cô giáo cũng là người rất nhanh nhẹn, chuyển hệ từ mơ mộng sang kính nể ngay lập tức, thường hay hỏi Viễn Hinh về mẹ làm Viễn Hinh thấy thật phiền phức. Cho đến khi mẹ Hiểu đồng thực sự xuất hiện thì cô giáo cũng chấm dứt mấy câu hỏi của mình, có lẽ cô tự biết rằng cô chẳng thể nào sánh với mẹ Hiểu Đồng của cậu nhóc. Tuy nhiên, dù sao ba Vĩnh Phong vẫn đưa Viễn Hinh đi học, cô giáo vẫn rất vui vẻ với Viễn Hinh vì mỗi ngày đều có thể nhìn thấy vẻ anh tuấn của ba - đây là lời dì Đường đã bảo.
- Ba ơi! Hôm nay cô con có phải là rất đẹp phải không ba - Viễn Hinh khôn khéo lay tay của ba mình hỏi, cố ý to giọng để cô giáo nghe.
Vĩnh Phong tuy chẳng hề để ý xem cô giáo hôm nay đẹp hay không đẹp, hay có gì khác với mọi hôm, nhưng nghe con trai hỏi thế, theo phép lịch sự cũng gật đầu đáp:
- Ừ, cô giáo con hôm nay rất đẹp.
Cô giáo được khen thì cười sung sướng, xoa đầu Viễn Hinh mà nói:
- Thưa ba đi học rồi vào lớp chơi với các bạn đi con.
Viễn Hinh mĩm cười đắc ý vì đã thành công lấy lòng cô giáo của mình.
Sau khi chào ba, Viễn Hinh ôm cái hộp báu vật của mình đi vào lớp, tuy cái hộp khá nặng, nhưng Viễn Hinh vẫn kiên quyết đem đi. Cậu nhóc đảo mắt nhìn xung quanh, tìm kiếm nhỏ Heo Mập kia.
Viễn Hinh trong mấy buổi tiệc, được hết người này nựng đến người kia nựng, người ta còn nói:" Con của con buôn thì trước sau gì cũng là con buôn", giống như dự đoán sau này cậu nhóc sẽ nối nghiệp ba mẹ mình. Viễn Hinh thật sự học được cách đánh bại đối thủ của mình bằng cách ra giá cao hơn và mua chuộc lòng người.
Sau khi mọi người ăn sáng xong, hai cô giáo và cô bảo mẫu đang lui cui dọn dẹp chén bát bàn ghế. Lợi dụng lúc này, Viễn Hinh cầm cái hộp được mở nắp, bên trong tuy chỉ là những hòn bi nhỏ nhưng rất đẹp, Viễn Hinh đến trước mặt Heo Mập xòe hộp bi của mình ra, đầu ngẩng cao thách thức nói:
- Nhìn đi. Đây là toàn bộ số bi của mình. Sao hả, bạn thấy có đẹp không?
Mấy chục cái đầu trong lớp đều tụm lại nhìn số bi của Viễn Hinh kêu lớn tán thưởng không ngừng.
- Ừ, rất là đẹp. Nhưng vẫn không đẹp bằng bi của mình - Heo Mập nhìn số bi với ánh mắt cực kì hứng thú, thế nhưng vẫn khăng khăng là bi của mình đẹp hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Heo mập cận thị và quần chíp rùa
RandomGiới thiệu – Nè, rõ ràng là em đồng ý làm người yêu của anh mà – Anh bị điên à? Tôi nói đồng ý hồi nào. – Em rõ ràng là đã tò tình với anh còn gì? – Lỗ tai nào của anh nghe thấy tôi tỏ tình với anh chứ. Đề nghị anh đi khám tai đi, kẻo không kịp nữa...