Chương 18 - Những thiên thần sa ngã

297 52 0
                                    

- Dạo này em kỳ lạ thật đấy, Isagi.

Chigiri không biết đến từ lúc nào, từ sau lưng cậu đột nhiên cất tiếng khiến Isagi giật bắn mình. Cậu ngập ngừng:

- Đâu có...

- Đừng chối, ai cũng thấy vậy hết.

Chigiri tiến lại gần và ngồi cạnh cậu. Anh nhìn chằm chằm Isagi mặc kệ cậu luống cuống né tránh ánh mắt anh, hỏi như không thèm bận tâm đến sự bối rối của cậu suốt nãy giờ:

- Được rồi, nói anh nghe xem có chuyện gì nào.

Isagi không biết phải nói gì, dù sao thì những thứ khiến cậu phiền muộn cũng đâu phải chuyện có thể mang ra để kể cho người khác biết. Hai tay cậu đan chặt vào nhau, ấp úng che giấu:

- Không có chuyện gì hết, mà em cũng có nói với anh Rin rồi, chỉ là em đang buồn chán vì dạo này không có gì để làm...

- Em nghĩ anh ngốc như em hả? Kiếm lời giải thích nào thuyết phục hơn đi.

Isagi im bặt, hết biết phải nói gì.

Chigiri cũng là một tổng lãnh thiên thần đứng đầu một đạo binh hùng hậu. Khác với vị tổng lãnh nào đó tên Rin tuy đẹp trai tài giỏi nhưng tính tình cộc cằn khó ở, Chigiri tinh tế và dễ trò chuyện hơn. Nhưng anh cũng chẳng phải dạng vừa - là một tổng lãnh khôn ngoan và tinh ý, xét về thái độ thì cứng rắn nghiêm khắc cũng chẳng thua kém vị thiên thần mặt lạnh kia là bao.

So với Rin, Isagi thấy Chigiri có phần còn đáng sợ hơn.

- Bachira nó suốt ngày ca cẩm ỉ ôi với anh lo cho em, và cả cấp trên của em nữa. Tên đó nhìn cậu ta thờ ơ thế thôi chứ cũng để tâm lắm đấy.

Những đầu ngón tay của Isagi cứ xoắn xuýt lại với nhau, cậu mím môi, lí nhí:

- Em xin lỗi.

- Đừng có xin lỗi suông thôi, thấy áy náy thì mau chóng xốc lại tinh thần đi.

Cả hai im lặng ngồi cạnh nhau. Isagi cứ bứt rứt vì những mớ suy nghĩ và cảm xúc đang bám rễ trong lòng. Cậu lén nhìn Chigiri ở bên, lưỡng lự một hồi rồi nhỏ giọng:

- Anh Chigiri.

- Ừm?

- Em luôn có điều này... thắc mắc.

Cậu ngước mắt lên nhìn Chigiri, anh ấy cũng đang chăm chú nhìn cậu.

- Tại sao... tại sao nhiều thiên thần lại không thích con người đến vậy? Em đã từng... ừm, ở với họ trong một khoảng thời gian ngắn. Họ thật sự rất bình thường, có những người còn tốt bụng. E-em không thể hiểu được vì sao chúng ta không được phép tiếp xúc với họ...

Giọng Isagi nhỏ dần, rồi cậu giật mình, bối rối quay đi, thì thầm:

- Có phải em vừa hỏi điều không nên hỏi không?

- Không. - Chigiri trả lời bằng một giọng thản nhiên - Điều em thắc mắc cũng bình thường thôi, anh cũng từng tự hỏi những câu tương tự.

Isagi kinh ngạc:

- Anh nói thật sao?

- Nói dối em làm gì nhỉ.

[BLLK | ngis] - GIAO ƯỚC THIÊN THẦN -Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ