Một gia đình nhỏ, một hạnh phúc to.

1.4K 66 0
                                    

Dạo gần đây thời tiết bắt đầu trở nên mát mẻ hơn, mưa xuân thưa dần mà nắng chưa kịp gay gắt. Quả là một ngày chủ nhật tuyệt vời thích hợp để cuộn mình trên giường chìm vào giấc ngủ, vậy mà em bé Mark mới sáu rưỡi sáng đã mở bừng mắt, lật đật chạy sang phòng bên cạnh gọi bé Jeno hãy còn cong mông nhỏ xinh xinh say giấc nồng.

"Jeno, dậy thôi em bé ơi!"

"Ứ ừ, Markeu để Chê Nô ngủ i mà!"

Em bé vừa nói vừa lấy tay dụi dụi mắt rồi lại tiếp tục vùi vào chăn tiếp tục mộng đẹp. Mark gọi thêm mấy lần nữa, tuy chưa thành công trong việc đánh thức em Jeno vẫn có vẻ như chưa muốn dậy nhưng đã thành công khiến bé Sungchan nằm cạnh bên mở mắt long lanh nhìn mình. Sungchan là con của em trai của ba lớn của hai bé, mấy hôm nay ba của em phải đi công tác xa nên đã gửi Sungchan đến nhà Mark và Jeno mấy hôm.

"Anh ưi..."

"Ơi anh đây, bé dậy rồi à?"

Mark dường như từ bỏ trong việc gọi bé Jeno, chạy sang bên kia giường, hạ thấp khung bảo vệ rồi vòng tay ôm lấy bé Sungchan vì tỉnh giấc giữa chừng nên cứ dụi dụi mắt không yên.

"Bé ngoan đừng dụi mắt nữa nhé, sẽ bị đau mắt đó. Ba anh đã dặn là không được dụi mắt đâu."

"Nhưng mà mắt bé khó chịu..."

Sungchan dùng cả hai tay ôm lấy cổ Mark, nhoài người nằm trên vai anh bé, hơi chu môi bắt đầu rấm rứt.

Bé khó chịu lắm anh ơi. Mắt bé đau lắm lắm.

"Em bé ngoan nào, anh biết mà, để anh thổi phù phù là bé hết đau ngay nha."

Mark đặt em xuống giường, tiện tay kéo lại chăn trùm kín cho bé Jeno vẫn đang cuộn thành một cục xinh xinh. Sau đó em cẩn thận dùng hai tay nâng mặt Sungchan lên rồi thổi nhè nhẹ lên mắt như cách ba nhỏ vẫn hay làm khi mắt em khó chịu.

"Thổi phù phù nè, Sungchan không đau nữa nè."

Sungchan bật cười khanh khách vì ngứa, nghiêng ngả vô tình ngã lên người Jeno khiến bé giật mình bật dậy còn anh Mark thì mở to mắt nhìn em, tay vẫn giơ giữa không trung vì không kịp đỡ lấy thân hình tròn ủm được bao trong bộ đồ ngủ hình hươu sao. Em bé và Jeno mở to mắt nhìn nhau còn Mark đơ người thì nhìn hai em.

Hức... Hức... Hức...

Ôi, em bé đừng khóc mà.

Mark vội vã ôm lấy em, Jeno cũng tỉnh ngủ, cuống quýt nắm nắm lấy tay em bé đang khóc trong lòng anh Mark.

Em bé đừng khóc nữa không anh khóc theo bé bây giờ.

"Hươu Nhỏ sao thế con?"

Ngay khi Jeno sắp khóc theo em bé thì cánh cửa một lần nữa được mở ra, ba nhỏ của các bé đã tới rồi, theo sau là ba lớn lo lắng bước nhanh tới chỗ các em. Taeyong ôm lấy Sungchan vẫn đang rơi nước mắt từ trong lòng Mark, tay không quên xoa xoa đầu bé. Jaehyun một tay ôm lấy Jeno miệng méo xệch như sắp khóc đã nhanh chóng trèo lên vai ba lớn ngay khi ba lớn ngồi xuống giường, một tay kéo Mark vào lòng.

Mark ngoan ngoãn kể lại đầu đuôi câu chuyện khiến hai ba không biết nên khóc hay nên cười vì sự ly kỳ của nó mà quên bẵng luôn lý do tại sao Markeu mới sáng sớm đã chạy sang gọi hai em bé dậy. Đây là bí mật quốc gia đấy nhá, bé mới không kể cho hai ba đâu. Markeu đã nghĩ như thế trong khi đón nhận hai chiếc hôn nhẹ từ ba lớn và ba nhỏ như một phần thưởng vì đã dỗ hai em khi các ba chưa có mặt.

jaeyong - một nhàNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ