☆Chương 119: Sư tôn, chiếc còi của nàng thật là xấu

5.6K 589 79
                                    

Tô Ngọc nghe xong Lạc Thanh Từ nói càng khóc đến lợi hại, nàng duỗi tay nắm vạt áo sư tôn muốn nói chuyện, lại mấy lần bị cảm xúc hỏng mất nghẹn trở về.

Khóc hồi lâu Tô Ngọc mới ý thức được một vấn đề, nghẹn ngào nói: "Sư tôn, người...... Người......" Nàng nhìn hai người Tần Nam Dương phía sau, do dự một chút vẫn là đem vấn đề tình căn nuốt đi vào.

Lạc Thanh Từ nhìn nàng khóc thành như vậy, chua xót lại đau lòng, duỗi tay đem Tô Ngọc đỡ lên, "Không khóc, vi sư đã trở về."

Tô Ngọc không muốn chính mình quá mức mềm yếu ở trước mặt sư tôn, nhưng nàng vô pháp khắc chế, "Thực xin lỗi sư tôn, con nhịn không được."

Nàng lung tung xoa mặt, dáng vẻ thoạt nhìn có chút đáng thương lại có chút buồn cười, Lạc Thanh Từ vỗ vỗ nàng, quay đầu lại nhìn Tần Nam Dương cùng Giang Nguyệt Bạch, "Không còn chuyện gì, ta trước mang Tô Ngọc hồi Trạch Viện."

Tuy rằng Tần Nam Dương đầy bụng có lời muốn nói, nhưng tình cảnh này hắn cũng không tiện ngăn trở, chỉ có thể gật đầu.

Giang Nguyệt Bạch thấy Lạc Thanh Từ chuẩn bị rời đi, vội vàng mở miệng : "Hoài Trúc sư tỷ, một năm này tỷ không ở đây, Thiên Diễn Tông phát sinh không ít chuyện, vì vậy sư tỷ nên chuẩn bị tâm lý. Tô Ngọc, ngươi cùng sư tôn của ngươi nói một chút."

Tô Ngọc mím môi, cúi đầu đáp: "Vâng, Tử Đàn Quân."

Trên đường Lạc Thanh Từ lại nhìn Tô Ngọc, nghĩ đến biểu hiện của Giang Nguyệt Bạch, ánh mắt hơi lạnh, "Tử Đàn Quân muốn con nói với ta chuyện gì? Trong một năm ta không ở nơi này, có phải con đã chịu nhiều ủy khuất?"

Tô Ngọc nghe vậy biểu tình có chút ảm đạm, nàng khẽ lắc đầu, hốc mắt lại bắt đầu đỏ lên, "Kỳ thật không tính là ủy khuất, nhưng chỉ sợ làm sư tôn thất vọng. Khi Nam Dương Quân trở về nói sư tôn đã mất tích, tông chủ phát hiện đèn sinh mệnh của người cũng chỉ còn lại chút ánh sáng mỏng manh. Hơn nữa một năm qua làm sao cũng tìm không được người, Trạch Viện không có sư tôn, không còn đệ tử tâm phúc. Hơn nữa bọn họ đều nói.... Bởi vì sư tôn sơ suất, liền A Ly... là rồng đều không biết, dẫn tới Long tộc đánh lén nơi đóng quân, hủy hoại Hàng Long Thần Mộc. Cho nên Trạch Viện bị xa lánh, đan dược linh thạch đều thiếu rất nhiều, những đệ tử kia chịu không nổi, đều rời Trạch Viện đến các ngọn núi khác, hiện giờ Trạch Viện đã một mảnh hiu quạnh, không còn mấy người."

Lạc Thanh Từ nghe vậy lông mày nhíu lại, nàng cũng không để ý những chuyện râu ria này, cũng không cảm thấy thất vọng, chỉ là có chút đau lòng Tô Ngọc.

"Không ngại, bọn họ ở Trạch Viện thật là ủy khuất, rời đi cũng tốt, vi sư không thất vọng. Nhưng một năm này, vất vả con."

Tô Ngọc lắc lắc đầu, "Con không vất vả, chỉ là lo lắng sư tôn cùng sư muội...."

Nhắc đến Nguyễn Ly, Tô Ngọc thần sắc biến đổi lại biến, nàng nghĩ đến chuyện vừa rồi chính mình nghe được, trong lòng thấp thỏm bất an, lại có chút khổ sở, "Sư tôn, con ở bên ngoài nghe được, người nói với tông chủ rằng đã thanh lý môn hộ, A Ly.... người thật sự đối A Ly...."

[BH-Edit] Hàng Long Quyết - Thời Vi Nguyệt ThượngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ