Trình Tố vốn dĩ khóe mắt thẳng nhảy, suýt nữa muốn bạo tẩu, kết quả nhìn đến Tô Ngọc vừa ngốc manh lại đáng yêu, cơn tức giận trong lòng đột nhiên tan thành mây khói, thậm chí bị vẻ nhút nhát kia làm cho buồn cười.
Nhưng đang tức giận lại bật cười sẽ tổn hại hình tượng chính mình, Trình Tố chỉ có thể mạnh mẽ đè ép xuống, vội vàng dời đi lực chú ý, "Hoài Trúc Quân, ngài muốn làm trưởng bối cũng đừng kéo theo ta, ta nhỏ hơn ngài nhiều lắm."
Ánh mắt Lạc Thanh Từ quét qua Trình Tố cùng Tô Ngọc, ngay sau đó khí định thần nhàn nói: "Ta coi ngươi là bằng hữu, tự nhiên ngươi và ta cùng thế hệ, như vậy rất hợp lý. Nếu ngươi muốn làm vãn bối, vậy thì tùy ý ngươi."
"Hừ, cho nên Hoài Trúc Quân muốn làm cô cô của ta?" Trình Tố lập tức bắt được Lạc Thanh Từ chỗ đau, phản kích nói.
Lạc Thanh Từ khẽ lắc đầu, "Ta không có sở thích nhận chất nữ, đương nhiên nếu ngươi muốn gọi ta là cô cô, ta cũng không ngại."
Trình Tố lại bị nghẹn, Lạc Thanh Từ có thể da mặt dày nghe nàng kêu một tiếng cô cô, nhưng nàng thế nào cũng không mở miệng được.
"Ta mặc kệ tỷ thế nào, chúng ta không nói vấn đề này nữa, tóm lại không cho phép gọi ta là a di, nghe hiểu không?" Trình Tố lại liếc hướng Tô Ngọc.
Tô Ngọc ngoan ngoãn gật đầu, lại cẩn thận nhìn Lạc Thanh Từ, điều này khiến Trình Tố có chút không vui, "Nhìn sư tôn ngươi cũng vô dụng, ta nói không được liền không được." Lạc Thanh Từ rốt cuộc có mị lực gì, khiến cho Tô Ngọc nhất nhất nghe theo như vậy?
Lạc Thanh Từ trong lòng cười thầm, Trình Tố ngày thường rõ ràng ổn trọng, nhưng bây giờ lại hành động như hài tử, chẳng lẽ để mắt tới Tô Ngọc thật rồi? Nàng lại dùng ánh mắt vi diệu nhìn hai người bọn họ, khắp nơi đều là sơ hở, quả nhiên là đồ đệ ngốc nhà nàng. Được rồi, dù cho nàng làm sư tôn, cũng sẽ không can thiệp vào tình cảm riêng tư của Tô Ngọc.
Trêu đùa qua đi, nàng cũng không có ý định xen vào. Mặc kệ phải hay không, để hai người bọn họ tự giải quyết với nhau là được.
Tô Ngọc hoàn toàn không biết sư tôn chỉ muốn thăm dò chính mình cùng Trình Tố, vẻ mặt ngây thơ, nhưng Trình Tố đã sớm phát hiện Lạc Thanh Từ dị thường, nàng hậu tri hậu giác ý thức được chính mình đã để lộ sơ hở, tức khắc có chút hoảng thần.
Lạc Thanh Từ ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Tô Ngọc, "A Ngọc, vừa rồi con khóc nhiều như vậy, sợ rằng mệt mỏi, con về trước nghỉ ngơi đi."
Tô Ngọc mặt có chút nóng, "Con không mệt, con chỉ là nhịn không được."
Trình Tố nhìn Tô Ngọc đôi mắt sưng húp, không khỏi nhíu mày: "Đôi mắt đều sưng lên, còn nói không sao. Ta ở dưới lầu đều nghe muội khóc."
Tô Ngọc gò má đỏ bừng, nàng sờ sờ đôi mắt, vội vàng nói: "Vậy ta về phòng trước, Trình...."
Ánh mắt Trình Tố lộ ra tia cảnh cáo, Tô Ngọc đầu lưỡi thắt lại, nhỏ giọng nói: "Trình tỷ tỷ, sư tôn các nàng ở phòng nào?"
"Có ta ở đây, còn cần muội nhọc lòng sao?" Trình Tố có chút bất đắc dĩ, tiểu cô nương tốt đẹp như vậy, cố tình lại mang theo tấm lòng người mẹ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BH-Edit] Hàng Long Quyết - Thời Vi Nguyệt Thượng
General FictionXuyên sách, hệ thống, tiên hiệp tu chân, sư đồ luyến, yêu sâu sắc, hỗ công, HE Nữ chính: Nguyễn Ly, Lạc Thanh Từ Bệnh kiều phúc hắc đồ đệ vs cấm dục muộn tao sư tôn Văn án: Lạc Thanh Từ là người mà Nguyễn Ly yêu nhất, cũng là người khiến Nguyễn Ly c...