Leo lọt thỏm trong chiếc chăn bông ấm áp, cậu chẳng thể tin được một ngày Cristiano lại xuất hiện vào tình cảnh éo le này. Dòng lệ lại chực trào nơi khóe mắt, người này mặc dù đã bỏ rơi cậu, nhưng cậu càng ngày càng không thể quên đi người đó.
Nhưng có lẽ cậu hận hắn hơn, cậu hận hắn vì đã khiến cho cậu trở nên tàn tạ như vậy, trái tim của cậu sứt mẻ cũng là vì hắn. Khoảnh khắc nhìn thấy hắn đứng trước mặt, cậu nghe thấy tiếng trái tim như bị vỡ vụn, kí ức năm xưa lại ùa về, như một thước phim kinh dị quấn lấy đại não của Leo. Hai năm qua cậu không ngừng ép bản thân phải quên đi hắn, tự ép bản thân rằng chính là người khiến bản thân đau khổ, hà cớ gì phải tự chuốc thêm nỗi đau.
Hai năm qua chính hắn làm cho trái tim cậu nguội lạnh, chính hắn làm cho cậu mất niềm tin vào tình yêu. Cũng vì lẽ đó, có lẽ mà hai năm qua cậu chẳng thể yêu thêm một ai. Những cứ nghĩ đến Cris, Leo vẫn không thể kiềm chế cảm xúc mà bật khóc nức nở.
Bình minh chào đón Barcelona bằng những tia nắng ấm áp dịu nhẹ, Leo cũng chào đón bình minh bằng đôi mắt sưng húp vì hôm qua đã khóc quá nhiều. Xuống tới phòng khách, định bụng sẽ lấy đá lạnh để chườm mắt, lại nhìn thấy năm con người ngồi chiễm chệ trên chiếc sopha, Leo bình thường cũng sẽ không quan tâm đâu, nhưng nhìn sắc mặt ai cũng rất khó coi. Năm người kia nếu theo quỹ đạo thì giờ này phải chí chóe với nhau rồi, nay lại nghiêm túc ngồi trên ghế sopha với bản mặt lạnh lùng đến đáng sợ làm Leo có chút không quen, bầu không khí ngày càng khó thở, Leo không nhịn được bèn lên tiếng.
"Các người bị sao đấy, sao lại ngồi thừ ra thế kia, đi nấu đồ ăn sáng đi chứ"
Không ai nói gì, căn phòng khách mọi hôm ồn hơn cái chợ hôm nay lại yên ắng đến lạ thường. Mãi lúc sau Neymar mới lên tiếng.
"Anh, hôm qua anh gặp ai ?"
Leo bất ngờ với câu hỏi của thằng em người Brazil nhưng cũng chỉ trả lời gọn lẹ.
"Hôm qua anh ở nhà coi nhà chứ có gặp ai đâu"
"Nói dối, hôm qua em thấy anh và Cristiano Ronaldo gặp nhau trong tiệm bánh, sau đó anh đã về và khóc rất lâu, có đúng không ?"
Neymar hét lên làm Leo giật mình, không phải nói chứ trong việc này Neymar chính là người hận Cristiano nhất, gã thề rằng sẽ không bao giờ để Leo gặp Cris nữa. Hắn chỉ hận không thể đánh cho Cris đến nhập viện thôi, những thứ mà anh cậu đã phải trải qua, hắn đâu có biết.
"Ừ, hôm qua anh gặp Cris, Thiago con đưa các em lên phòng đi"
Căn phòng chỉ còn lại ba người, Neymar lại tiếp tục chất vấn Leo.
"Sao anh lại gặp anh ta chứ, anh không nhớ hai năm trước..."
"Đủ rồi Ney à, anh và anh ta chỉ tình cờ gặp nhau trong quán đó thôi, tụi anh không có gì cả, em biết đấy, anh ta có vợ mới rồi"
"Leo à, xin anh đừng gặp lại anh ta một lần nào nữa, những sự việc trước kia là quá đủ rồi"
Neymar nói trong sự bất an, gã biết anh của gã vẫn chưa thể quên đi sự việc năm ấy, cũng biết rằng cậu vẫn còn rất yêu tên Cris kia, nhưng Leo không thể gặp lại Cris một lần nào nữa, một lần là quá đủ cho cả hai, Neymar thực chất không muốn xen vào chuyện của người khác như gã không thể nào trơ mắt nhìn Leo buồn như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cressi] World cup cuối cùng của chúng ta
RomanceĐây có lẽ là lần cuối cùng cả hai chúng ta được cùng tham dư World Cup nhỉ ? Anh bảo vệ được em, nhưng lại chẳng thể bảo vệ được tình yêu của chúng ta. Thời gian qua đã để em chịu nhiều khổ sở rồi.