Chap 15 - Anh chưa từng kết hôn

190 22 26
                                    

Leo mệt mỏi nằm xuống chiếc giường êm ái, cuộn tròn trong chiếc chăn bông mềm mềm như một chú mèo con. Hôm nay là một ngày dài mệt mỏi đối với Leo, cả ngày hôm nay cậu đã dành cho hai đứa trẻ to xác ồn ào kia.

Sau gần tháng mà Leo tưởng chừng như một thế kỷ qua thì hôm nay chính thức Neymar và Kylian đã thu dọn hành lí mà cuốn xéo ra khỏi nhà cậu. Tối hôm qua cậu đã phải nhắc nhở chúng trên dưới 20 lần gì đó chỉ vì cả núi đồ đạc chúng mang theo khi đi ở nhờ nhà cậu. Leo không muốn có bất kì thứ gì của 2 thằng nhóc kia ở lại nhà mình đâu.

Sáng hôm nay căn nhà cũng thôi ồn ào chí chóe, ông cháu Mateo mặt mày xị ra hẳn, buồn thiu. Nhóc đang chán nản vì nếu chú Neymar đi rồi thì làm gì còn ai để nhóc làm loạn nữa chứ. Sau bữa ăn sáng đầy sự buồn bã thì cả gia đình lục đục chuẩn bị ra sân bay.

Ừ thì cả tháng qua Leo cũng không ưa chúng ở nhà mình thật, nhưng hôm nay cả hai đứa về làm Leo cũng có chút buồn buồn, chỉ là một chút thôi.

Sau đó là màn chia tay sến sẩm hơn cả phim Hàn Quốc. Neymar nước mắt ngắn nước mắt dài, kêu rằng sẽ nhớ anh lắm, rồi lại dặn dò cậu đủ thứ. Leo có chút không quen, không phải Leo mới chính là người phải dặn dò thằng em trai nhố nhăng của mình hay sao. Kylian cũng rơm rớm nước mắt, kêu rằng đã đặt cho Leo hẳn một combo gồm 5 chiếc chảo lớn nhỏ, bù lại mấy chiếc chảo đã làm hỏng. Ôi Leo cảm động rớt nước mắt rồi đây này.

Ba đứa nhóc nhà cậu cũng xị mặt ra, thành ra cậu lại phải an ủi, dù gì bây giờ cũng hiện đại mà, muốn gặp cũng đâu phải chuyện khó đâu.

Lăn qua lăn lại trên chiếc giường nhỏ, Leo bực mình vì âm thanh thông báo phát ra từ chiếc điện thoại, sao mà hôm nay nhiều thông báo vậy ta. Leo khó chịu mở điện thoại lên, có một số lạ nhắn tin đến cho cậu. Tò mò vì không biết ai lại là người có số của cậu, vì từ trước giờ Leo có cho ai số này ngoại trừ người thân đâu.

Nhấp vào khung chat, Leo tá hỏa mà bật dậy, là Cris, sao hắn ta lại có số của cậu chứ. Mà sao hắn lại nhắn tin thiểu năng như thế này.

"Leo, em đang làm gì đó"

"Leo, em ăn cơm chưa"

"Leo, tôi mới phát hiện ra một quán bánh ngọt ngon cực, hôm nào chúng ta đi ăn đi"

Rìa lía, sao hắn nhắn tin như kiểu thân thiết lắm như vậy, lại còn rủ đi ăn bánh ngọt, não hắn bị gà mổ rồi hay sao.

Đang trong mạch suy nghĩ, điện thoại lại reo lên khiến cho Leo giật mình.

"Leo thật là đáng trách đó nha, xem tin nhắn tôi mà không trả lời lại"

"Em đừng đực mặt ra như thế, không cần hoang mang như thế đâu"

Leo đọc xong mà lạnh sống lưng, sao hắn chuyện gì cũng biết thế, hay là hắn núp dưới gầm giường nhà cậu, không thắc mắc nhiều, Leo bật dậy khỏi chiếc chăn ấm mà ngó mái đầu nhỏ xuống gầm giường. Không có ai hết, Leo thở phào nhẹ nhõm, nếu như Cris mà thò đầu ra, chắc Leo sẽ sợ 7 kiếp mất.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Leo thoải mái mà thả mình xuống giường, trong đầu lại bất chợt nghĩ đến dòng tin nhắn lúc nãy của Cris. Cái tay không tự chủ mà bật điện thoại lên, có vẻ hắn thấy Leo không trả lời nên chán không nhắn nữa rồi, thành ra cậu có chút hụt hẫng.

[Cressi] World cup cuối cùng của chúng taNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ