26

734 79 9
                                    

Chapter 26: đối tượng thứ hai

Kim Mẫn Đình không ngờ rằng mình sẽ có cơ hội gặp được Lưu Trí Mẫn trong dịp tết nguyên đán. Chuyện là ba mẹ cô mọi năm tết đến đều chỉ ở nhà, nên năm nay muốn đổi gió đi du lịch một chuyến. Kim Mẫn Đình nhận thấy cơ hội bèn đốc thúc đi đến Giang Nam, ba mẹ cô nghe Kim Mẫn Đình nói vào liền cảm thấy khá thích thú. Cuối cùng chốt hạ mùng hai tết sẽ đi, Kim Mẫn Đình đối với chuyện này không hé lộ với Lưu Trí Mẫn nửa lời với mục đích tạo cho cô ấy bất ngờ nho nhỏ.

Bay một chặng đến Giang Nam cũng thật uể oải, nhất là đối với ba mẹ Kim Mẫn Đình. Bây giờ đột nhiên thấy lời của Kim Mẫn Đình khá gạt người, nào có chuyện khoẻ người như cô nói chứ.

Hứa Vĩ nghe nói Kim Mẫn Đình đến, lại giúp cô chuẩn bị phòng. Bây giờ đang lúc dịp Tết, phòng đều đã có khách đặt. May mắn Hứa Vĩ có giữ lại mấy phòng cho người quen phòng khi đến Giang Nam giống như thế này đây.

Ba mẹ Kim Mẫn Đình đã mệt lả người, nhận phòng liền ngủ một giấc. Kim Mẫn Đình thì tìm Hứa Vĩ tán dóc, hai người cũng chẳng đi đâu xa mà đến tiệm cà phê bên cạnh.

"Quen biết ông chủ lớn có lợi thật nha" Kim Mẫn Đình cảm thán, nhờ có Hứa Vĩ mà nhà họ không mất công tìm phòng. Đến bây giờ mà tìm phòng e là khó nhằn lắm chứ chả đùa.

"Đã là bạn của anh chắc chắn sẽ không có ai chịu thiệt. Cứ tận hưởng đi, đừng nên khách sáo" Hứa Vĩ hiếm khi hãnh diện như thế, cao hứng cười cười nói nói.

"Khi nào thì gặp Trí Mẫn?"

"Em định tối nay tìm, tạo chút bất ngờ"

"Muốn tạo bất ngờ nhưng mà đã biết địa chỉ nhà em ấy chưa" Hứa Vĩ bật cười, có lẽ Kim Mẫn Đình quên mất chuyện này rồi thì phải.

"Ờ nhỉ, anh gửi giúp em" Kim Mẫn Đình được Hứa Vĩ nhắc nhở mới vỡ lẽ.

"Chuyện nhỏ thôi" Hứa Vĩ cười xoà.

Đang lúc cười đùa Hứa Vĩ lại nhớ ra thêm một chuyện quan trọng, nét mặt cũng thoáng chốc nghiêm túc trở lại.

"Em đến tìm em ấy để ý để tứ một chút, nơi này là Giang Nam chứ không phải Bắc Kinh, khắp nơi đều có tai mắt của chú Lưu. Tốt nhất là đừng để bị chú ấy phát hiện" Hứa Vĩ biết đến ông Lưu cũng đã lâu, đừng bởi vì ông Lưu ôn hoà hay cười cười nói nói mà lầm tưởng.

"Anh có phóng đại không đấy?" Kim Mẫn Đình nhìn Hứa Vĩ, nghiêm trọng như thế à?

"Anh nào có doạ ai" Hứa Vĩ lắc đầu thở dài.

"Anh có thể đoán được thái độ của chú ấy khi biết chuyện không?"

"Khó. Sống" Hứa Vĩ nhấn mạnh từng chữ.

"Hổ dữ không ăn thịt con, Trí Mẫn chính là điểm yếu trí mạng, có thể sẽ đuổi cùng nhưng sẽ không giết tận. Trốn tránh được một lần cũng không trốn được cả đời, nước chảy thuyền trôi thôi. Tới đâu hay tới đó vậy" Kim Mẫn Đình mỉm cười. Hẳn là vậy nhỉ?

"Thôi thì cứ làm mọi việc em thích. Không chừng bại lộ rồi cũng nên"

...

Tối đến Kim Mẫn Đình dẫn ba mẹ mình đi ngồi thuyền ngắm cảnh, nhìn thấy cảnh cổ trấn về đêm lung linh huyền ảo cùng cổ kính mà hai người họ cảm thấy một ngày bay thật xứng đáng. Kim Mẫn Đình lơ đễnh nhìn phong cảnh bởi cô bận suy nghĩ về những lời khuyên của Hứa Vĩ. Cả một buổi cũng chẳng tập trung được, ba mẹ cô thấy cô ngẩn ngơ liền dứt khoát đuổi Kim Mẫn Đình trở về nói cô ngủ một giấc thật ngon.

Redamancy - Winrina [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ