Phiên ngoại 3: Thế giới song song mà Lục Tầm phát hiện ra mình cong trước, hic sorry giờ mới take note cho mọi người để chuẩn bị tâm lý nhé!!!!!!!
Cá được cho vào bát của Diệp Dao, sau khi Diệp Dao cắn một miếng liền nhìn lên, muốn khen ngợi hương vị với Lục Tầm, và nhân tiện cảm ơn Lục Tầm đã chuẩn bị rất nhiều cho cậu ấy.
Nhưng khi cậu ngẩng đầu lên, Diệp Dao sửng sốt một chút.
Cả ba người trong bàn ngoại trừ cậ, đều nhìn thẳng vào cậu, nhưng mỗi người một biểu cảm khác nhau.
Lục Tầm nhìn cậu ăn thịt lộ ra vẻ vui mừng, Lục Minh hơi hơi mở miệng, tuy rằng cũng là mỹ nam, nhưng hiện tại thoạt nhìn có vẻ hơi ngốc nghếch.
Cuối cùng, khóe miệng Sở Thời kéo thành một đường thẳng, ánh mắt đầu tiên là nhìn chằm chằm cậu, sau đó ánh mắt chậm rãi dời đi nhìn thịt trong bát của cậu.
Diệp Dao: "...?"
Chuyện gì đang xảy ra vậy, rõ ràng cậu chỉ là cúi đầu cắn một miếng cá mà thôi? Chẳng phải cá này ăn như vậy sao, hay là phải chấm loại nước chấm đặc biệt nào đó trước khi ăn?
Lý do này nghe có chút quá khó hiểu, Diệp Dao cảm thấy có chỗ không đúng, cậu bình tĩnh phân tích suy nghĩ, có được một khả năng hợp lý. < lại bắt đầu rồi =)) >
Một trong hai người này là họ hàng của Lục Tầm, còn người kia là bạn thân của Lục Tầm, quan hệ đều không tầm thường. Lục Tầm rất ít gắp thức ăn cho người khác, hai người này hẳn là muốn xem cậu sau khi bị Lục Tầm gắp thức ăn phản ứng như thế nào, có phải chỉ là đơn phương tiếp nhận ý tốt của Lục Tầm không.
Diệp Dao cảm thấy đây hẳn là cách giải thích hợp lý duy nhất, vì vậy cũng vươn đũa gắp một miếng cá lớn, bỏ vào bát Lục Tầm.
"Rất ngon, cậu cũng ăn đi." Diệp Dao nói.
Lục Minh ngoài mặt thì ăn nhưng thực ra đang âm thầm quan sát, nhìn Lục Tầm với nụ cười chưa từng thấy.
"Được, cùng nhau ăn." Lục Tầm nói.
Lục Minh: "..."
Cậu ta mù rồi.
Tình huống này, Sở Thời làm sao có thể ngồi yên, cậ lập tức noi gương, gắp một con tôm, đang định bỏ vào bát Lục Tầm: "Anh Tầm, ăn một miếng này đi, trông tươi..."
Nhưng trước khi thức ăn được chuyển đến, nó đã bị chặn lại.
Lục Tầm giơ tay chặn lại, canh giữ nghiêm ngặt bát của mình, kiên quyết không cho thức ăn khác vào, đồng thời thủ tiêu con cá mà Diệp Dao gắp cho hắn.
Lục Tầm thản nhiên nói: "Cậu tự ăn đi, không cần lo lắng cho tôi, tôi có tay, có thể tự gắp."
Thoạt nghe, câu này nghe có vẻ không có vấn đề gì, nhưng người nói vừa mới nhận một gắp từ người khác.
Lục Tầm ngay lập tức thêm một lời giải thích cho những gì hắn nói: "Diệp Dao giúp tôi gắp, vì cậu ấy thể hiểu khẩu vị của tôi."
Chỉ trong một câu nói, những lá bài tình cảm mà Sở Thời chơi trước đó đã bị xé nát.
Sở Thời chậm rãi rút tay đang cầm con tôm ra, cố gắng duy trì vẻ mặt bình thường mà không nhảy dựng lên: "Chà, không ngờ bây giờ khẩu vị của anh Tầm thay đổi nhiều như vậy, là tôi bất cẩn."
BẠN ĐANG ĐỌC
Em thử trốn lần nữa xem
Random1.Diệp Dao phát hiện ra, cậu đã yêu phải người bạn của mình - Lục Tầm. Bọn họ cùng ăn cùng ngủ, như hình với bóng, là bạn bè tốt nhất của nhau. Theo hiểu biết nhiều năm của cậu, Lục Tầm là trai thẳng sắt thép, nhưng bởi vì tướng mạo anh tuấn đến chó...