Chương 64: Hoàn toàn mất kiểm soát

5.1K 235 3
                                    

Tuy rằng cậu ở cùng với Lục Tầm nhiều năm như vậy, nhưng Diệp Dao cũng không nghĩ tới Lục Tầm lại phản ứng như vậy, cậu không khỏi sửng sốt trong chốc lát.

Chủ đề này một khi đã mở ra thì sẽ không dễ dàng kết thúc, sự phân biệt đối xử có thể khiến người ta phát điên, chưa kể đến sự đối xử phân biệt từ chính những người quan trọng nhất trong lòng họ.

"Hồi trung học, khi gia đình cậu gặp khó khăn, tôi đã đưa tiền tiêu vặt của mình cho cậu, hai chúng ta có thể cùng dùng, nhưng cậu không muốn." Lục Tầm gằn giọng nói, "Bây giờ khi điều kiện sống tốt hơn, chúng ta cũng không thiếu tiền, thì cậu lại nguyện ý."

Diệp Dao đau đầu.

Cậu sẽ không lấy tiền của bạn bè, nhưng bây giờ cậu và Lục Tầm không còn là bạn nữa.

Họ kết hôn đã nhiều năm, tài sản chung là tài sản chung của hai chồng chồng chứ không phải tài sản riêng. Lục Tầm đem tất cả tiền đặt vào trong tay cậu, không mang theo một đồng nào, đó chỉ có thể coi là một loại sở thích.

Hơn nữa, quan điểm tách biệt bản thân mười tám tuổi với bản thân ba mươi tuổi của Lục Tầm cũng là điều mà hầu hết mọi người không có.

Diệp Dao dịu giọng lại, cố gắng thuyết phục Lục Tầm bình tĩnh lại: "Hai người là một, tôi tiếp nhận "cậu ấy", chẳng phải cũng là tiếp nhận cậu sao? Chúng ta mới quen nhau một hai năm khi còn ở trong cấp ba, đến bây giờ chúng ta đã quen nhau hơn mười năm, đương nhiên là quan hệ càng ngày càng tốt đúng không?"

"Ồ," Lục Tầm cười nhạo, "Tôi nghĩ rằng mối quan hệ của chúng ta là đủ tốt, hóa nó có thể tốt hơn nữa."

Nụ cười xa vời treo trên khóe môi hắn dần biến mất: "Đúng là tôi không bằng tôi của tuổi ba mươi, nhưng cũng bình thường thôi."

Ngoài miệng vẫn bình thường, nhưng vẻ ghen tị trên mặt Lục Tầm lại không hề biến mất, thà rằng vì câu trả lời của Diệp Dao mà hắn càng thêm tức giận và ghen tị.

Sau sự ghen tuông này là một cảm giác mất mát và buồn bã không thể che giấu.

Diệp Dao nhìn khuôn mặt của Lục Tầm, người đã ở bên mình ngày đêm, nhìn thấy sự mất mát trên khuôn mặt đó, đột nhiên hiểu được thủ đoạn của Lục Tầm.

Lục Tầm của ngày hôm nay không có ký ức về mười năm trước, có lẽ vì trí nhớ thiếu sót như vậy nên Lục Tầm không hiểu được sự phát triển của mối quan hệ giữa họ. Đối với Lục Tầm, cậu đã có những ký ức của mười năm trước với một người đàn ông khác, vì vậy Lục Tầm cảm thấy xa lạ với chính mình.

"Không giống của cậu." Diệp Dao cau mày.

Khi còn trẻ, ngày đêm bên nhau là nền tảng mối quan hệ của họ, cũng là bởi vì Lục Tầm khi đó chưa bao giờ thích con trai, sau đó mới có thể thích đàn ông.

Diệp Dao nghiêm túc lại: "Sau này không cho phép cậu như vậy, cậu không được so bản thân với khi mình ba mươi tuổi xem ai tốt hơn, không biết là ở thời kỳ nào, đối với tôi mà nói cậu là độc nhất vô nhị, hiểu không?"

Giọng điệu này không phải dỗ dành mà có chút gay gắt, nhưng Lục Tầm nhìn Diệp Dao, sắc mặt dần dần từ âm u chuyển sang vui vẻ.

Em thử trốn lần nữa xemNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ