Vừa nói xong, như một ngọn lửa châm trên môi của Qri, môi của Soyeon chiếm lấy môi của cô.
Cô nhịn không được thở dốc ra tiếng, cái người này... Ai! Hắn bao phủ môi của cô, nhiệt liệt hôn cô, khi môi hắn hòa nhập vào trong miệng, cô kịch liệt thở phì phò, hắn tấn công mãnh liệt như thế làm cho cô không chống đỡ được. Nhấm pháp hương vị ngọt của cô, hắn phát ra một thanh âm khàn khàn. Hắn vẫn tưởng tượng cảm giác thưởng thức cô là cái gì nhưng mà ảo tưởng nhiều cũng so ra không bằng sự thật, cô so với tưởng tượng của hắn còn muốn ngọt gấp mười. "Ưm......" Toàn thân cô như nhũn ra, cơ hồ chân không đứng được.
Hắn kích động ngọn lửa tình hôn cô làm cho tim cô đập nhanh, thân thể nóng lên......Cô có dự cảm cùng hắn ở một chỗ không phải chuyện đơn giản!
Kế tiếp vài ngày, tựa như tham gia buổi lễ long trọng, tinh thần Soyeon thực phấn khởi, tinh lực lại dư thừa, buổi sáng hai người bận công việc. Rồi tới buổi tối, hắn liền mang Qri đến nhà hàng ăn buổi tối lãng mạn. Nếu không phải cô quá mệt mỏi, hắn còn có thể lôi cô ra bờ biển tản bộ. Buổi tối cùng ban ngày hắn hoàn toàn bất đồng, nghiêm khắc ít mà ôn nhu thì nhiều, sự quan tâm thay thế vẻ mặt hất hàm cùng bá đạo, làm cho cô cảm giác được bội lần yêu thương sủng ái.
Trước khi về nước một ngày, hắn sắp xếp riêng một lộ trình nói muốn cùng cô rỗi rãi trôi qua một ngày, đưa cô cùng hai người đi shoping, xem phim, không nghĩ tới hắn lại mang cô đi vào bến tàu. Khi cô nhìn thấy du thuyền, kinh ngạc mà thiếu chút cằm nữa rớt xuống, biểu tình của cô làm cho hắn nhịn không được bật cười vì cô giật mình mà khẽ nhếch môi hôn một cái "Em giật mình sao?". Cô gật gật đầu, trong chốc lát mới khôi phục bình tĩnh. "Tất cả đều là của unnie?"
- Đúng. Năm năm trước unnie mua, unnie thích ngày nghỉ đi du thuyền ra biển giải sầu, cái này không là gì, rất nhiều người đều làm như vậy.
Hắn cười nói.
- Em chỉ xem qua trên TV. Du thuyền tốt ở chỗ chính là em thật sự muốn khi thanh tĩnh, không có người quấy rầy em.
Cô đương nhiên biết sẽ có người lái du thuyền đi ra ngoài chơi nhưng biết là một chuyện, chính mình nhìn thấy lại là chuyện khác.
- Nhưng thật ra, loại thanh tĩnh này cũng không tiện nghi. Kiếm tiền chính là muốn lấy đến hoa, tôi mang em đi shopping, ngày hôm qua tôi đã muốn gọi cho em nên dự định chuẩn bị thật tốt.
Hắn cười to.
Cô đi theo hắn xuống khoang thuyền, quả nhiên phát hiện đã chuẩn bị tốt không ít đồ ăn và rượu ngon. Hắn điều khiển du thuyền rời bến tàu, cô đứng ở boong tàu ngắm nhìn cảnh sắc xung quanh, càng cách xa bờ, hỗn loạn huyên náo giống như cũng rời xa. Gió biển thổi rối tóc, cô không để ý lắm, mặc cho tóc tung bay trong gió, nếu không phải bởi vì hắn.
Đại khái đời này cô không có cơ hội ngồi trên du thuyền. Ngẫm lại gia cảnh hai người thật sự kém rất nhiều, gia đình của cô chính là ở bậc trung, xí nghiệp gia đình hắn lớn thứ hai, nhất định sẽ có người cho rằng cô trèo cao. Cô nhẹ nhàng thở dài, đem cảm xúc không xác định được trong lòng đẩy ra, cô không muốn tự chuốc thêm phiền toái, khiến tất cả tự nhiên tiến hành đi! Chạy đến một vùng biển không người, Soyeon tắt động cơ, làm cho du thuyền theo sóng biển chậm rãi phập phồng, sau đó bưng rượu cùng thức ăn ngon đi lên boong tàu, nằm phơi nắng. Hiện tại cô rốt cục biết vì sao hắn vì có cái gì có có một làn da màu đông cổ.