Ngay khi Soyeon hết sức trầm tư, Qri đã quay về, hắn cố ý quan sát sắc mặt của cô, phát hiện có chút tái nhợt.
Cô ngồi xuống, hắn lập tức hỏi: "Cô không sao chứ?"
"Cảm ơn giám đốc quan tâm, tôi không sao, nếu giám đốc không ngại, tôi muốn nghỉ ngơi một lúc." Cô đem tấm chăn mỏng đắp ở trên người.
"Được!" Soyeon gật đầu, nhìn chăm chú vào hai mắt đang nhắm lại của cô.
Nghiêm túc mà nói, cô cũng không phải đặc biệt xinh đẹp, ngũ quan cũng không vượt trội. Bù lại, cô có khí chất trầm tĩnh, có phong tình của chính cô, làn da trắng nõn, dáng người ở mức trung bình, cái đầu với hắn mà nói thì có chút nhỏ xinh.
Cô luôn đem chính cách ăn mặc của mình cẩn thận tỉ mỉ, đúng quy củ, tóc chỉnh tề ở sau đầu sơ thành kế, còn có cặp đen kẹp chặt, đảm bảo không có một sợ tóc hạ xuống.
Tầm mắt của Soyeon di chuyển tới ngực, cô cũng không phải là nữ nhân có ngực đầy đặn nhưng kết hợp mức độ, đường cong ở lưng thực mềm mại, đôi chân cũng thực cân xứng....
Phát hiện một luồng nhiệt hướng bụng mà đi, Soyeon dời tầm mắt, làm cho chính mình tỉnh táo lại.
Mấy giờ kế tiếp, hắn chăm chăm quan sát Qri, bộ dáng ngủ của cô càng tăng thêm phần ôn nhu, có khi cô ở trong mộng phát ra một ít âm thanh vô nghĩa, tựa hồ ngủ không an toàn.
Tấm thảm đắp trên người cô rơi xuống. Soyeon muốn cô được tốt. Nhặt tấm chăn lên, tới gần cô, đã ngửi được mùi hương hoa hồng trên người cô, hắn vì cô đắp tấm chăn, cô giật mình, lông mi nhẹ nhàng kích động.
Hắn biết cô tỉnh, quay về dựa lưng vào ghế dựa, nhìn thấy cô làm biếng gợi lên một mạt cười, mí mắt rung động vài cái sau rốt cục mở mắt ra.
Bộ dáng cô mang theo một tia gợi cảm, hắn phát hiện ngón tay chính mình nắm ly nước bóp càng nhau, hắn uống nước, áp chế dục vọng trong người.
Hắn quyết định không chính mình đánh trận, hắn muốn cô, cũng quyết định hay với cô, bất quá hắn biết chính mình một phen hao phí khổ tâm, bởi vì cô đối với hắn tựa hồ không có hảo cảm.
Đương nhiên chính cha hắn phải chịu trách nhiệm, hai tháng này hắn biểu hiện thực sự xứng với danh hiệu thân sĩ, càng chưa nói tới thảo nhân thích, bất quá hắn quyết định từ giờ trở đi phải thay đổi.
Tinh thần Qri dồi dào tỉnh lại, lại không biết cô ngủ mấy giờ rồi, người bên cạnh cô đã muốn thay đổi lớn.
- Cô vừa vặn kịp thời gian đưa cơm.
Soyeon mở miệng nói, hơn hai giờ nữa sẽ đáp máy bay rồi.
"Kia vừa lúc." Nàng nghĩ chưa hết liền ngáp vài cái sau đứng dậy rửa mặt.
Park Soyeon nhìn về biển mây ngoài cửa sổ, không tự giác ly nước trong tay loạng choạng, hắn phải bắt đầu kế hoạch dụ dỗ.
Sau khi xuống máy bay, hai người đáp xe về khách sạn.
Trong lúc Qri mơ hồ cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lại không thể nói rõ chỗ nào không thích hợp, cuối cùng cảm thấy tên giám đốc kia giống như liên tục nhìn cô.
Phòng của hai người cách vách, cũng giống một lần cô đưa hắn đến Châu Âu công tác. Kì thật, cô cũng không thích đi công tác, du lịch đường dài thật sự mệt chết người. Bất quá đây là công tác của cô, không thích cũng phải làm.
Sau khi trở về phòng, cô lập tức tắm nước nóng để gột tẩy, thả lỏng cơ thể. Kỳ thật cô chính xác muốn làm ngay bây giờ là được ngâm mình trong nước tắm ấm, làm cho toàn cơ thể trầm tĩnh lại, đáng tiếc tình huống hiện tại của cô không thể ngâm nước.
Trong lúc cô đang thả lòng ở trong phòng nghe nhạc, tiếng đập cửa vang lên, cô kinh ngạc liếc nhìn đồng hồ, không phải nói nghỉ ngơi hai giờ sao? Tại sao mới một giờ hắn đã gõ cửa? Cô còn đang mặc áo tắm.
Qri vội vàng lấy từ tủ quần áo áo ngủ rộng choàng vào người , sau mới tiến đến mở cửa.
- Không phải nói hai giờ...
- Cô muốn ngủ sao?
Soyeon ngắt lời của Qri.
- Không có.
Cô ở trên máy bay ngủ được một ít, hiện tại tinh thần cũng không tệ lắm.
- Tôi chỉ muốn...
"Cô không nghỉ ngơi." Hắn như trước cắt ngang lời của cô. "Có muốn đi ra ngoài một chút?"
Hắn nhìn chằm chằm người cô ẩm ướt, đây là lần đầu tiên hắn thấy bộ dáng cô tóc rối tung.
Áo dài quá vai, tóc có chút hơi xoăn tự nhiên, hắn thích cô xõa tung tóc, làm cho khuôn mặt của cô càng trìu mến.
Cô kinh ngạc trợn to mắt, đi ra ngoài một chút?
"Như thế nào, nghĩ sao?" Hắn trầm ổn hỏi.
- Tôi không ngủ được, không muốn xem TV, cũng không muốn xem sách, cho nên muốn đi ra ngoài một chút.
- Thế nhưng...
Nàng có điểm khó xử.
- Nếu cô không muốn đi thì quên đi.
Hắn nhún nhún vai, làm bộ vô tình nói: "Tôi biết cô không thích ở chung với tôi. Tôi rất hay gây sự, không sao, dù sao tôi có thói quen một mình, cô đi nghỉ ngơi đi! Tôi đi một mình cũng không sao."
Trong lời nói của hắn làm cho cô không hiểu sao dâng lên cảm giác áy náy, cô biểu hiện rõ ràng như vậy sao? Công nhận là cô cực kỳ không thích hắn ương ngạnh, thái độ áp bức nhưng........ Aishh! Cô thở dài nói:" Được rồi!"
Dù sao tắm xong, bụng của cô đã không đau, có lẽ thuốc giảm đau phát huy công hiệu không chừng.
- Chờ tôi một chút, tôi đi thay quần áo.
Hắn lộ ra tia cười tươi đầy bí ẩn xem ra, bề ngoài cô trầm tĩnh, trong lòng lại nhạy cảm mềm mại, như thế hắn có thể lợi dụng tốt.
Không đến 5 phút đồng hồ, Qri thay quần áo đi ra, áo sơ mi trắng phối hợp quần màu đen, tóc thì tùy ý xõa dài, thoạt nhìn giống sinh viên.