- Ba à.
Đoàn tàu dừng lại, mở rộng cánh cửa để những hành khách bước xuống, ông phú hộ đứng từ xa nhìn, thấp thoáng thấy bóng dáng đứa con trai của mình, còn có cánh tay đang vẫy không ngừng của cậu nữa.
- Nhóc quỷ, vừa gặp đã ồn ào.
- Ba lại nói xạo, rõ ràng cười tươi thế mà, con về mừng lắm chứ gì.
- Mừng cái đầu anh, tôi thêm nhức đầu.
Hai ba con vừa đi vừa đùa, chầm chậm rời khỏi bến tàu, nhanh chóng trở về nhà. Chiếc xe chạy bon bon trên con đường làng thân thuộc, vẫn luôn có những hàng cây to khẽ xòe tán lá che nắng cho mọi người, vẫn luôn thoang thoảng hương mạ lúa trên cánh đồng quê bát ngát. Đám trẻ con hô hào nhau, cùng chơi những trò dân gian, rồi cười phá lên vì đã có người thua thay cho chúng nó.
Cậu Tư tì cằm lên cửa xe, kính vốn đã được kéo xuống từ lúc cậu vừa bước lên, mặc bụi bay mịt mù bám lên làn da trắng nõn, nhắm mắt hưởng thụ thanh âm của làng quê yên bình. Lòng cậu không ngừng cảm thán, à, thì ra, điều giản dị nhất lại là điều trân quý nhất.
Xe vừa dừng lại trong sân nhà ông phú hộ, cậu Tư đã vội vàng mở cửa, chạy ngay về phòng cất đồ đạc rồi ngay lập tức chạy qua xưởng. Ông nhìn đứa con trai chỉ thiếu điều muốn gắn tên lửa vào người mà tràn đầy thắc mắc. Cậu Tư đến nơi thì thấy anh mình đang đứng ngay cửa ra vào, chăm chú nhìn mọi người làm việc.
- Anh Ba.
Fourth lại gần, đập mạnh vào vai anh.
- Ủa? Em về rồi đó hả?
- Dạ, ba vừa đón em về.
Rồi Fourth nhìn trái nhìn phải, tìm bóng dáng thân quen, nhưng mà không thấy đâu cả. Cậu Ba biết tỏng ý đồ của em trai, liền tốt bụng chỉ điểm.
- Thằng Gem đang đứng phía trong cùng ấy, vào mà tìm.
Cậu Tư nhoẻn miệng cười, bật hai ngón tay cái, khen ngợi cậu Ba thông minh, chưa cần nói ra đã biết cậu muốn gì. Mark phẩy tay, chuyện này còn dễ hơn ăn kẹo. Bỏ qua người anh đang đắc ý, Fourth đi vào trong để tìm anh người thương, thì ra là đang nói chuyện với thằng Prom. Cậu rón rén đi lại, đứng sau lưng ai kia mà lắng nghe giọng nói đang nghiêm túc chỉ dạy.
- Mày đã nhớ hết chưa? Mấy cái này mà xảy ra thiếu xót là cả khâu sẽ bị liên lụy đó, nhớ cẩn thận.
- Tao nhớ mà, cũng hơi khó hiểu một chút, có gì thắc mắc tao sẽ hỏi lại mày để đảm bảo hơn.
- Có gì cứ nhờ tao, đây là việc của tao mà.
Thằng Prom gật gù, tỏ vẻ đã hiểu, gần đây Prom được ông chủ khen ngợi, làm việc cũng tốt hơn nhiều, rất có tiềm năng để phát triển nên đã nhờ thằng Gem phân bổ cho nó thêm vài việc, nâng cao tay nghề. Rồi như thấy có dáng ai lấp ló sau lưng bạn mình, Prom nghiêng người nhìn.
- Trời đất, cậu Tư về rồi hả?
Thằng Gem bất ngờ, vừa nghe đến hai chữ cậu Tư thốt ra từ miệng thằng Prom, lập tức quay người lại, bắt gặp ngay nụ cười sáng rực như ánh Mặt Trời của người nọ, lòng nó như được ủ một tầng lửa, nóng râm ran.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Geminifourth] • Thầm thương
FanficThằng Gem là tri kỉ của cậu Tư. Cậu Tư là người thương trong lòng thằng Gem. Hai người họ là duyên phận của nhau. Lưu ý ❗❗❗: Đây hoàn toàn là chất xám của mình và sự yêu thương của mình dành cho các bé, yêu cầu không mang đi đâu hết. [20/3/2023...