Đôi mắt bị che kín khiến cho mọi giác quan khác càng đặc biệt trở nên rõ ràng hơn.
Yang Jungwon nghe thấy tiếng lá cây xào xạc đung đưa trong gió đêm, còn có cả nhịp tim của Park Jongseong.
Mãi đến khi cửa ban công bên cạnh đóng lại, rèm cũng bị kéo đến kín mít thì bàn tay đang đặt trên mắt cậu mới chịu rời đi, trên mí mắt vẫn còn lưu lại độ ấm của lòng bàn tay ấy.
“Cậu ta còn con nít, không biết giữ mồm miệng.” Yên lặng một hồi, Park Jongseong chợt nói.
Đầu Yang Jungwon hơi ngước lên, vẫn duy trì góc độ hôn môi vừa rồi, còn có hơi mê man chưa lấy lại được tinh thần: “Sao cơ?”
“Phải dặn trước thì cậu ta mới biết giữ bí mật.” Park Jongseong hơi rũ mắt xuống, hỏi: “Em có muốn giữ bí mật không?”
Đường nét trên cằm của Park Jongseong rất đẹp, Yang Jungwon nhìn vài giây, mới ngước lên nhìn vào mắt anh, nghiêm túc nói: “Nếu anh muốn giữ bí mật thì cứ giữ bí mật.”
Hai người bọn họ như đang vè đọc nhịu. Park Jongseong nở nụ cười, giọng nói hơi trầm hòa lẫn vào trong màn đêm: “Không muốn, cho đến bây giờ đều chưa từng nghĩ đến.”
Sau khi Ni-ki trở vào phòng vẫn còn siết chặt lấy khăn tắm của mình.
Tay đột kích đang nằm trên ghế sa lông trong phòng Ni-ki lướt mạng, giương mắt lên hỏi: “Nãy cậu nói chuyện với ai vậy… Có fan ở bên ngoài à? Nắm chặt khăn tắm như thế làm gì?”
Căn cứ của bọn họ cũng không phải là bí mật gì, bình thường vẫn hay có fan hâm mộ đến ngoài căn cứ để check-in.
Ni-ki bước nhanh đến ghế sa lông ngồi xuống: “Mau, quất tui một cái đi.”
Bép, một tiếng lanh lảnh lập tức vang lên.
Vẻ mặt của tay đột kích cũng không hề thay đổi, quất một phát lên mặt Ni-ki.
Tuy không đau, nhưng Ni-ki vẫn bị đánh cho ngơ ngác: “Phắc, cmn cậu đánh thật đó hả?!”
“Tụi mình là anh em với nhau, chút chuyện cỏn con này tôi đương nhiên phải thỏa mãn cậu rồi.” Tay đột kích nói: “Nhưng rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Từ khi được mười lăm nồi bánh chưng Ni-ki đã ở lại TZG rồi, đối với hắn mỗi một thành viên trong TZG, bao gồm cả anh hắn, đều là người trong nhà.
Hắn giống như bắt gặp chuyện anh cả yêu đương, khẩn trương kể hết lại mọi chuyện cho anh hai nhà mình.
Tay đột kích nghe xong, cũng ngơ ngác theo.
Một hồi sau, tay đột kích giơ bàn tay lên: “Để tôi tát cậu thêm cái nữa đi, tôi cảm thấy cậu vẫn còn chưa tỉnh ngủ đâu.”
Ni-ki nói: “Cậu thử đi, xem lần này tui có đánh lại hay không?”
Vẻ mặt tay đột kích phức tạp: “Cậu có chắc mình nhìn rõ không đấy?”
Ni-ki cảm thấy bị xúc phạm: “Cm cậu á, thị lực của ông đây là năm bờ oanh nhá! Chưa kể hai bọn họ còn đứng yên không nhúc nhích chút nào nữa!!!”
“…”
Hai người yên lặng nhìn nhau một hồi, không hẹn mà cùng đốt một điếu thuốc lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jaywon] Tôi thích bạn trai cậu từ rất lâu rồi
Ngẫu nhiênYang Jungwon dạo này phát giác có hai việc hơi bất thường: 1. Bạn trai đã kết giao ba năm của cậu, hình như đeo nón xanh cho cậu 2. Bạn cùng phòng với bạn trai cậu, hình như nhìn cậu có chút..... ánh mắt có chút gì đó khó nói, cảm giác có gì đó hơi...