“Tôi nhìn thấy, các cậu cùng đi xem TZG thi đấu.” Choi Jinyoung đè nén cảm xúc, “Có một người mở livestream để quay minh tinh, quay trúng hai người.”
Park Jongseong mở bản cập nhật mới của game, không trả lời hắn.
Phía sau truyền đến tiếng bật lửa, mùi thuốc lá chậm rãi lan ra cả căn phòng. Choi Jinyoung hỏi: “Các cậu đang quen nhau sao…? Từ khi nào, mới đây… Hay là trước khi chúng tôi chia tay?”
“Không có.” Giọng nói của Park Jongseong nhàn nhạt.
Nắm tay siết chặt của Choi Jinyoung mới vừa buông lỏng ra một chút.
Park Jongseong nói: “Là tôi đơn phương theo đuổi cậu ấy.”
Đầu lưỡi của Choi Jinyoung đẩy lên quai hàm, dụi tắt điếu thuốc vừa hút được một nửa lên giấy, tạo ra một cái lỗ màu đen.
“Park Jongseong, cmn đã là anh em thì chẳng có ai làm chuyện này cả.” Choi Jinyoung cắn răng nghiến lợi nói.
Park Jongseong nhướng mày: “Tôi với cậu, là anh em từ lúc nào vậy?”
Choi Jinyoung mắng một tiếng “Má”, quay đầu lại nhìn chằm chằm phía sau gáy Park Jongseong: “Cậu cho rằng cậu là ai? Cậu cảm thấy bản thân có thể theo đuổi được Jungwon à? Cậu thật sự nghĩ chơi được với em ấy vài trận game thì em ấy sẽ thích cậu sao?”
“Tôi nói cho cậu biết Park Jongseong, tôi và Yang Jungwon thỉnh thoảng cãi nhau cũng chỉ là tình thú giữa hai người, tôi có thể ầm ĩ với em ấy, nhưng người khác muốn chen chân vào thì tuyệt đối không được!”
Những câu nói của Choi Jinyoung cực kỳ chua chát, giọng mắng cũng lớn, nhưng chỉ có hắn mới biết, bây giờ bản thân đang hoảng loạn như thế nào.
Lời nói của hắn nửa thật nửa giả, quả thực Yang Jungwon có rất nhiều người theo đuổi, nam nữ đều có, đối với chuyện này Choi Jinyoung vẫn luôn yên tâm —— Vì từ xưa đến nay Yang Jungwon chưa từng cho ai bất cứ hy vọng nào, trước giờ đều từ chối gọn gàng dứt khoát, không để lại một chút tơ tưởng.
Nhưng lần này lại không giống như vậy.
Yang Jungwon đối xử với Park Jongseong, hoàn toàn không giống như những người khác.
Điều này cũng là nguyên nhân khiến Choi Jinyoung tức giận.
Park Jongseong nói: “Nói xong rồi? Có thể im lặng được chưa?”
Hiện tại Choi Jinyoung đang vô cùng nóng nảy, cộng thêm lời nói khinh bỉ lạnh nhạt của Park Jongseong, đã khiến cho lý trí của hắn toàn bộ đều tiêu tan.
Dường như nghĩ đến cái gì đó, Choi Jinyoung cười lạnh nói: “Cậu hài hước thật đấy, chỉ mới có nắm tay đã bắt đầu khoe mẽ với tôi rồi, lúc em ấy nằm trên giường tôi còn…”
Chân ghế tựa cà lên mặt đất, phát ra tiếng ma sát chói tai.
Choi Jinyoung còn chưa nói hết câu, cổ áo đã bị một người túm lấy, lực tay lớn đến mức hắn không khống chế được mà nghiêng ngã, thiếu chút nữa còn té xuống đất.
Park Jongseong từ trên cao nhìn hắn, rũ con ngươi vẫn luôn lạnh lẽo của mình xuống, lộ ra một tia tàn nhẫn.
Nếu là bình thường Choi Jinyoung sẽ không sợ anh, nhưng chẳng biết tại sao cơ thể của hắn bây giờ lại giống như không còn là của hắn nữa, không thể động đậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Jaywon] Tôi thích bạn trai cậu từ rất lâu rồi
RandomYang Jungwon dạo này phát giác có hai việc hơi bất thường: 1. Bạn trai đã kết giao ba năm của cậu, hình như đeo nón xanh cho cậu 2. Bạn cùng phòng với bạn trai cậu, hình như nhìn cậu có chút..... ánh mắt có chút gì đó khó nói, cảm giác có gì đó hơi...