Pov của tôi :
Xe lăn bánh trên tuyến đường cao tốc , cảnh sắc về đêm của thành phố muôn màu muôn vẻ ở sau tấm kính xe , một lát sau Yin mở miệng nói
" Wanarat, giúp tao mở chỉ dẫn đường "
War không động tĩnh chỉ nhìn ra ngoài rồi nói " Ngay cả đường về nhà cũng không biết thì tại sao lại giành lái chứ ? "
Yin trầm mặc nhìn War qua kín chiếu hậu không thể nói gì nữa War bị chọc đến không yên liền hỏi
" Tại sao mày lại ở đây ? Không phải là có nhiệm vụ sao ? "
" Tại sao mày lại biết tao có nhiệm vụ Bonz nói ? "
" Tao... " ( nói đúng hông cãi được )
" Đêm qua tao từ Pattaya bay đến Bangkok...hôm nay muốn đi nhờ xe nên đã tới đây "
" Tại sao ? Mày bị rảnh à ?
Yin im lặng một hồi lâu rồi lên giọng nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của War" Wanarat, anh nôn nóng rồi "
Lúc này trong lòng War bắt đầu run lên không tin vào lời vừa nói ra không nhịn được quay lên nhìn về phía Yin thấy tay cậu ấy siết chặt vô lăng , răng cắn chặt .
War không đáp vì trong lòng cậu lúc này đang rất sợ hãi sợ những điều vừa nói ra không phải là thật , sợ người đang ngồi đó không phải là Anan của cậu ấy
Một lúc lâu sau War nói " Tao ngủ một lúc" Được " Yin nhẹ nhàng đáp
Ngồi ở phía sau đầu dựa vào thành ghế phía sau , thật ra là đã không ngủ chút nào mở hí mắt nhìn kính chiếu hậu phía trên phản chiếu khuôn mặt nghiêm nghị đó . Ánh đèn đường lòe nhòe mờ tối trong xe không một thanh âm phát lên .
Đã trôi qua lâu , xe rời khỏi đoạn đường cao tốc mà hướng đến con đường ngoằn ngoèo có các khu dịch vụ trạm dừng chân nối dài . War khẽ động đậy Yin nhìn thấy được mà nói
" Dừng lại đổ thêm dầu " War không muốn để ý đến nên đã không xem lại màn hình điều khiển hệ thống xe và nói " Tao đi rửa mặt "
Yin dừng xe ở trạm dừng chân cách biệt với các trạm khác không có người ở đó lâu lâu có vài người qua lại .
War đeo khẩu trang và xuống xe đi đến nhà vệ sinh ở trong đó khoảng 10p liền đi ra có chút giật mình khi thấy Yin đứng quay lưng vào thành nhà vệ sinh như đáng có ý định đợi mình .
War bước đi chầm chậm một chút rồi lướt qua, Yin nhìn thấy liền giải thích " tối quá tao sợ mày không nhìn thấy" ( bị giận mà còn khịa được )
" Làm như tao bị quán gà không bằng " War đáp
War bước đi Yin theo sau cố gắng bước thật nhanh theo kịp War cùng nhau tiến về xe ở phía xa kia
Khu vực xung quanh không bống người qua lại vì đã quá trễ bốn phía trống trải mà an tĩnh có thể nghe được tiếng thở của đối phương
Yin đi bên cạnh vạt áo của cả hai thỉnh thoảng sẽ cọ phải nhau sinh ra một chút suy nghĩ rối ren mập mờ...War né tránh nhích xa ra theo bản năng mà bước nhanh hơn
Tiến đến trước xe vẫn là hàng ghế phía sau nhưng tay chỉ mới chạm đến chốt cửa một bàn tay đầy những sợi gân chặn ngang dùng sức đè cửa xe .
Khí tức lạnh lẽo của người kia bao trùm lấy con người nhỏ bé nàyTim Wanarat lúc này đập rất mạnh chưa định hình được chuyện gì vừa xảy ra , một hồi lâu âm thanh trầm khàn rối rít của Anan vang lên từ trên đỉnh đầu
" Thật sự không còn ý nghĩa gì nữa rồi sao ?"
Ánh mắt của War cố định nhìn về tay Yin đang chặn cánh cửa .
" Tại sao mày lại xuất hiện ở đây , chúng ta không còn gì để nói hết mày là người kết thúc mọi chuyện không phải sao ? Mày hối hận? Bởi vì trước kia tao ngu ngốc đến như vậy làm cho mày cảm động rồi?"
Có chút uất ức trong lời nói
BẠN ĐANG ĐỌC
Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )
RomanceNếu như lúc đó hai ta yêu nhau ở phiên bản đó thì liệu chúng ta có hạnh phúc? "Rất lâu không gặp! " "9 hay 10 năm gì rồi nhỉ ? " "Chắc là vậy ! " "Xin chào Đại Tá Wong, mong thời gian sắp tới chỉ dạy tôi thật tốt nhé " Đây là lần cuối...