Chương 28 : Trách nhiệm cao cả

75 9 4
                                    

Pov của tôi :

Hôm nay thời tiết ở Bangkok khá dễ chịu, War thức dậy đưa tay chạm vào phần giường bên cạnh mở mắt đã không thấy người đâu , dựng gối ngồi dậy dụi mắt để tỉnh ngủ quay qua một tờ giấy ghi chú được dán ở góc bàn cạnh giường " Chào buổi sáng, em yêu , cầu mong mỗi ngày của em đều tràn ngập may mắn như tình yêu thuở ban đầu, Wanarato ❤️"
Nụ cười dần hé trên môi không thể nào khép lại được .

" Anh ta học ở đâu vậy chứ , sến quá đi mất ><" đọc đi đọc lại rồi tự nói với chính mình, cười đến nổi mặt trở nên đỏ bừng vùi đầu vào chăn lăn qua lăn lại vì quá hạnh phúc ( Là sến dữ chưa khun War 🤭 )

Vẻ mặt hồ khởi chạy ra khỏi phòng khách đã thấy Yin đang chuẩn bị hành lí thì khuôn mặt dần trở nên mếu máo .
Đâu phải đã không bao giờ yêu xa nhưng sao lần này lại không nỡ để cậu ấy đi , tỏ ra mạnh mẽ nhất nhưng vẫn không đành lòng .

War tiến lại ôm Yin từ phía sau

" Cảm ơn anh , buổi sáng vui vẻ .
Quá là sến rồi đó 😌" nhắm mắt dựa vào tấm lưng vững chãi kia .
" Nhưng em rất thích có phải không🤭"
" Uhm coi là vậy đi 😌" ( khoái muốn chít mà kh chịu thừa nhận )

" Ồooo đã hiểu 😆 anh làm đồ ăn sáng anh đợi em dậy rồi mình cùng ăn " Yin lắc đầu cười bất lực nói
" Một lát nữa , cho em ôm thêm một chút nữa "

.......

War đứng ở phòng khách vừa cùng mẹ của Yin gọi điện thoại

" Rèm cửa cũng thay rồi khap "
" A màu này đẹp "
" Phải khap con và anh ấy đã tranh luận rất lâu , Yin lại chọn rèm màu đen không khác gì với cái cũ cả trong nó quá bí bách đi , Yin lại nói màu đó trông sạch sẽ , nhưng cuối cùng thì anh ấy vẫn chiều theo ý con mà chọn màu sáng hơn khap 😅"
" Thằng nhóc nó là như thế , quần áo của nó trừ màu xanh đậm ra , thì toàn là màu đen thôi "
" Cô xem , giá sách thì con không động vào hơn nữa cũng không thu dọn , để ở đâu thì anh ấy biết , nếu con mà động vào anh ấy tìm không ra thì anh ấy sẽ khó chịu
" Từ nhỏ nó đã vậy ròi , nói ra nó còn giận nữa 😌"
" Đúng thế! nên là mặc kệ anh ấy ^^
Cô xem con đã mua thêm đồ dùng nhà bếp mới , con đưa cô đi xem khap "

....

Cả hai nằm tựa nhau trên sofa Yin một tay đút trái cây cho War tay còn lại thì xoa đầu cậu ấy
" Chừng nào anh đi ? "
" Khoảng 17h anh đếm trụ sở để tập hợp "
" Vậy là còn 4 tiếng nữa " War nhếch mép đưa tay chạm vào yết hầu của Yin
Yin nhìn vào War người đang nhìn mình với ánh mắt không được đứng đắn cho lắm 😌
" Em đang làm gì thế Wanarat? " Yin nắm lấy tay War ,hơi thở nặng nhọc nuốt nước bọt hỏi
" Em chỉ muốn hỏi 4 tiếng đó.... làm được bao nhiêu hiệp mà thoi ☻️" War ghé sát tai Yin nói nhẹ
" Em đang đùa sao ? :) " Yin nhắm mắt rồi lại mở mắt nhưng ánh mắt lần này thì lại khác *thèm muốn*
" Có đùa không thì thử rồi biết " War đứng dậy nắm cổ áo Yin lôi vào phòng ngủ ☻️ ( rề rà quá vậy cho nó nhanh ><)
( Tự nghỉ tiếp đi mấy mé viết nữa tắt đèn kh viết nổi luôn á 🥴)

War mở cửa tiễn Yin đi ánh mắt như nói lên tất cả vậy thật không nỡ tí nào , cả hai ôm nhau
" Ngoan , nhóc con của anh , ăn uống đầy đủ , chú ý sức khỏe , anh sẽ về thật sớm thoii " vừa nói vừa xoa lưng War hôn nhẹ lên trán cậu ấy
" Uhm , em sẽ "

Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ