Chương 21 : Qua đêm

107 9 4
                                    

Pov của tôi :

Xe rời khỏi đường về trung tâm Bangkok ,rẽ qua hướng đến KDC The Bloc.
" Trụ sở cảnh sát , là nơi anh làm việc " từ phía xa đã nhìn thấy tòa nhà đồ sộ uy nghiêm kia nói
" Phải !"
" Ây anh chạy qua nhanh quá rồi "
" Có gì đâu mà xem chứ , nhà anh kế bên, sau này sẽ thường xuyên đi qua con đường này "
" Aow gần vậy sao ? " Yin gật đầu đầu đáp lại .

Chạy vào bãi đậu xe , động cơ xe được tắt . War nhìn bao quát trước khu vực đó rồi nói
" Em không tin được rằng có một ngày em lại được đến nhà anh " cười rất vui vì nghĩ đến những chuyện đã và đang diễn ra . Quay người định mở cửa xuống xe thì Yin nắm tay giữ lại

" Vậy đó vấn đề của em phải không? " Câu hỏi này làm War có chút không hiểu chỉ gật đầu cho có , Yin nói tiếp

" Sau này e là phải đến thường xuyên ! Coi như vấn đề của em được giải quyết nhưng vấn đề của anh có vẻ nghiêm trọng hơn một chút , làm sao đây ? " Anh muốn.... "

Yin đưa tay kéo War vào nụ hôn , chỉ là khoảng thời gian yêu xa rất ngắn nhưng vẫn khao khát được trân trọng nâng niu đối phương như lúc này, đôi môi cả hai mơn trớn nhẹ nhàng vào nhau rất sâu như muốn lấy đi hết hương thơm trong khoang miệng của người kia .

Rất may là xe được bọc màn đen bên ngoài nhìn vào chẳng thấy gì cả nếu có thấy thì có thể sẽ lên top trending trong tối nay hoặc người đó chỉ có thể ngượng chết khi thấy hình ảnh trước mắt cho mà coi .

Rời khỏi nụ hôn sợi chỉ bạc từ đâu được hiện rõ lên . Yin đưa ngón tay lau đi dãy nước bọt còn xót lại . 🙈

Qua khoảng lâu sau đó cả hai xuống xe thản nhiên đan tay vào nhau rồi đi lên mà không biết rằng có ai đó đang quan xác theo giỏi từ phía xa.
( Cảnh sát Wong sự chuyên nghiệp của anh đâu rồi 😌)

Cửa phòng được mở ra căn nhà không quá lớn cũng không thể gọi là nhỏ một hương thơm thoang thoảng cọ xát đầu mũi

" Nào ngồi xuống anh thay dép cho em , đây là dép trong nhà của em " lấy từ trong kệ giày dép và khum người cởi giày cho War mang từng chiếc vào chân cho cậu . Nói thế nào nhỉ ? Biết rõ đối phương tự làm được mọi thứ nhưng vẫn một mực cưng chiều sủng người đó đến tận trời ( đáng iuu nhỉ:33)

Wanarat đang rất vui chăm chú nhìn hành động lúc này của Yin , đưa hai tay chạm vào mặt Yin mà véo nhẹ rồi nói " Anh có âm mưu từ sớm rồi đúng không?"
" Mua lúc đưa em từ Pattaya về đây, vậy có gọi là sớm không? "
" Thế thì còn tạm được!😌"

Đi vào trong ,khuôn mặt bất ngờ lúc này của War đi cùng với sự ngưỡng mộ bạn trai mình , sách được sắp lên từng kệ tủ chiếm một khoảng lớn diện tích trong nhà cứ như thư viện thu nhỏ vậy .

" Thì ra Anan mang danh học bá ưu tú toàn diện thế này thì không phải là nói phét rồi , chả bù em một tí 🤦‍♀️" sự công nhận nhưng lại có chút than thở khiến Yin phụt cười .

Yin đi tới phòng bếp rót nước cho War và tiến lại gần
" Uống chút nước đi , trong phòng anh vẫn còn một ít đưa em đi tham quan "
" Này đại tá Wong, em là người rất kiêng dè không có tự tiện như thế đâu 😌... tham quan ở đâu 🤣" thể hiện tự trọng rồi cũng không đâu vào đâu ( Ủa anh là không tự tiện dữ chưa ?? 😆)
Yin cười bất lực mà đáp

Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ