Pov của tôi :
Cũng đã được 15 ngày Yin rời Bangkok đi huấn luyện , ngồi trong phòng khách thì nhận được cuộc gọi từ Mẹ của Yin
" A War, mẹ đang ở Bangkok con có thể ra bến xe rước Ba và mẹ được không? "
" Aow Mae con ra liền , hai người kiếm chỗ nào ngồi nghỉ chân trước ạ , 10p nữa con tới nơi khap " War tức tốc bật dậy khỏi sofa và lái xe ra ngoài .Chuyến xe từ Pattaya tới Bangkok cũng đã qua nửa tiếng , hai người đều biết Yin đi huấn luyện, những cuộc gọi vào mỗi tối với War đều thấy sự buồn bã và một mình lủi thủi của cậu ấy hai người cảm thấy thương , vì lo rằng cậu ấy sẽ buồn nên đã gấp gáp tới Bangkok vào lúc từng con phố đã lên đèn như thế này .
Đạp chân ga lao nhanh trên đoạn đường thì cuối cùng cũng đến bến xe
" Khun Por , khun Mae hai người chờ lâu không ạ , đường có hơi kẹt khap "
" Không sao Ba và mẹ sẵn ngồi nghỉ chân luôn "
" Hai người đến thì có thể nói trước với con để con đặt vé máy bay như vậy sẽ thoải mái và đỡ tốn thời gian hơn ạ ? "
" Như thế tốn kém lắm , bọn ta thích đi xe ngắm phong cảnh hơn kkk " Ba Yin nói khiến cả 3 người cười phá lênVề tới condo Yin cũng đã 21h tối . War xách lấy hành lí để vào phòng ngủ chính của mình và Yin . Bước ra phòng khách hỏi
" Ba mẹ ăn gì chưa ạ ? Để con làm một ít đồ ăn nhẹ cho hai người khap "
" Con biết làm không đó " Mae nhướng mày ngờ ngợ mỉm cười 😊
War đưa tay ra sau gáy vuốt tóc rồi cười đáp lại , đúng thật là tay nghề nấu nướng cậu ấy cũng tiến bộ nhưng vì Yin không có nhà nên con người này cũng lười nấu nên vẫn không tự tin cho lắm 🤭." A con có thể phụ Mae khapp 55 ☺️" lúm đồng tiền hiện lên khiến người khác phải thương iuu
Bước vào phòng bếp thấy hộp mỳ ly được vứt ở thùng rác khiến bà ngủi mắt nhìn War một lúc
" Có sao không khap? " War không biết vì sao bà ấy lại nhìn mình liền hỏi
" À không có gì , để mẹ nấu một bữa tối thịnh soạn cho con ăn nhé !"
" Dạ con ăn lúc chiều tối rồi khap ! nấu cho ba mẹ thôi ạ " War khẽ cười đáp lại khiến bà chạnh lòng
" Đó là lúc chiều rồi , cùng ăn cơm với ba mẹ có được không? "
Bà lại gần đưa tay xoa đầu War thế là cậu ấy chỉ biết cười rồi gật đầuTrên bàn tuy không nhiều món chủ yếu là có gì nấu đó nhưng lại ngon hơn bình thường biết bao. Không ngờ con người nói ăn rồi lại ăn tận 3 chén cơm 555 , không khí của bàn ăn rất náo nhiệt , tiếng cười vang vọng nhưng nếu có Yin ở đây thì vui hơn nữa 😊
Ăn xong War dành rửa chén và dọn dẹp mọi thứ bảo họ ra sofa ngồi xem tivi ăn trái cây .
Rời khỏi phòng bếp thì mẹ bảo War đến gần
" War con lại đây , Ba mẹ có chuyện muốn nói với con "
Từ tốn lại gần và ngồi bên cạnh mẹ , ba thì ngồi ở phía sau mẹ .
Bà đưa tay nắm lấy bàn tay War và chậm rãi thốt lên " War 2 năm qua vất vả cho con rồi , cảm ơn con luôn bao dung và thấu hiểu cho Yin , hãy thông cảm cho nó nhé ! "
War ngơ một lúc rồi cười ấm áp đáp lại
" Không! Con không vất vả gì đâu ạ , là Yin mới đúng , anh ấy luôn là người bao dung con mỗi khi con mè nheo, giận dỗi , ngược lại con thấy mình may mắn vì gặp được anh ấy và cảm ơn ba mẹ đã chấp nhận chuyện của hai tụi con , nên là bây giờ con rất hạnh phúc khap "
" Vậy khi nào mới chịu kết hôn đây ?🤭 " Mae nén sự xúc động bật cười hỏi
War như đứng hình khi bà ấy hỏi câu đó . Đúng suy nghĩ này luôn xuất hiện trong đầu War mấy ngày nay , mấy ngày trước lúc đi mua sắm cùng Bonz thì cậu ấy đã mấy lần lia mắt qua tiệm trang sức có thương hiệu nổi tiếng Darry Ring trong TTTM . Đây là thương hiệu trang sức wedding không phải ai cũng có thể mua được ( vì chỉ có người đàn ông mới mua được và chỉ có thể mua được một lần duy nhất ) . Chỉ đứng nhìn vài lần chứ không bước vào .
BẠN ĐANG ĐỌC
Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )
RomanceNếu như lúc đó hai ta yêu nhau ở phiên bản đó thì liệu chúng ta có hạnh phúc? "Rất lâu không gặp! " "9 hay 10 năm gì rồi nhỉ ? " "Chắc là vậy ! " "Xin chào Đại Tá Wong, mong thời gian sắp tới chỉ dạy tôi thật tốt nhé " Đây là lần cuối...