Chương 29 : Ở Nơi Biên Giới

68 9 2
                                    

Pov của tôi :

Chương này khúc đầu sẽ về kỳ huấn luyện của Yin nhé nên sẽ hơi chán á mấy pà nhưng cũng ráng đọc để hiểu thêm về công việc của nhân vật này nhé !!! 🥲 củm ơn khaa .

Trời vừa rạng sáng thì chuông báo động vang inh ỏi cả một vùng trời , những bày chim trong rừng phát hoảng mà bay tán loạn khắp nơi . Nơi đây gọi là doanh trại huấn luyện của các sĩ quan cấp cao bãi đất trống nơi giáp cận đường biên giới Việt-Thái , không sóng điện thoại, điện ,hạn chế các đồ cá nhân cũng như y tế . Đây là doanh trại cho những cuộc tập trận lớn trước đó .

" Tất cả tập hợp " tiếng sĩ quan Merk vang lên
Cả đội đã tập hợp đầy đủ trước bãi đất trống đó .

" Bây giờ tui sẽ điểm danh trước " cầm trên tay bản profile của từng đồng chí mà dùng ánh mắt dò xét quan sát từng người .
Tất nhiên đã ở đây thì bản lĩnh của người đó không hề nhỏ nhưng với trường hợp có profile nổi bật hơn thì sao?

" Tun Rutchanee " => " Có " * Nghiêm giọng *
" Acky Son " => " Có "
" Book Nitphaphum " => " Có "
" Dawich Ringo " => " Có " ( người tây nhập tịch )
" Prom RatChapat " => " Có "
......

" Yin Anan Wong " => " Có " * nghiêm *
" Profile rất nổi bật 28 tuổi đã lên Đại tá cậu được đấy " sĩ quan nhìn Yin nói
Ánh mắt xung quanh liền đỗ dồn về Yin không chỉ có ngưỡng mộ mà chút không phục cũng có

" Quao cậu ta đỉnh thật đất đấy lúc tôi 29 tuổi chỉ mới là thiếu tá mà thoi " * xì xào *

" Chỉ như vậy thôi có gì mà mà nổi bật kia chứ chức vụ , cấp là cái gì quan trọng là kỹ năng và sức lực của cậu ta kìa " Lính người tây ra vẻ chửi rủa trong miệng nhưng Prom và Book đã nghe thấy họ chỉ biết cười khẩy kẻ đang ghen ăn tức ở này .

Trên chiến trường không biết ai sẽ hơn ai đâu , nhưng tại sao lại phải hơn thua chứ? Rốt cuộc mục đích họ đến đây là gì?
Yin căn bản không quan tâm đến chuyện đó chỉ biết cố gắng hoàn thành huấn luyện thật tốt trở về thật nhanh vì vẫn có người ở hậu phương mong ngóng cậu trở về .
" Tất cả im lặng , được rồi nghe đây trước mặt các cậu là ba balo và khẩu súng có tổng trọng lượng 20kg vác trên vai chạy bộ vượt chướng ngại vật , tất cả phải về đây trước 9h sáng thì mới được ăn sáng nghe rõ chưa? "
" RÕ "

Đoạn đường lên núi khá dốc sỏi đá trơn trượt, các sĩ quan ngồi trên xe quân đội cùng các khẩu súng liên thanh bắn tứ tung khắp nơi hối thúc từng người một, nếu thật không may ăn đạn thật khi mới bắt đầu thế này thì thật vô dụng .

Không biết điều gì từ những con người xa lạ liền trở nên đoàn kết tay nối tay nhau vượt qua từng con thác gập ghềnh, con dốc cao hút...đoàn kết là tinh thần là ý chí trên chiến trường cho dù có đứng trước mũi súng hay dao găm nhọn kề cổ cũng không hề sợ sệt vì họ tin người đồng đội sẽ giúp họ an toàn. Bọn người tây kia cũng liền thay đổi cái nhìn nhưng vẫn có chút không phục

Yin dẫn đầu đưa tay kéo từng người lên đỉnh núi cũng cậu ấy đã liên kết mọi người lại với nhau . Sĩ quan nhìn từ fly cam trên không rồi cười hài lòng , tất cả về đến doanh trại là 8h46p tất cả chỉ biết lăn đùng ra mà thở vì quá đuối sức . Riêng Yin thì đến lấy nước và thảy cho từng người

Thành Tựu Lớn Nhất Của Anh Là Em ♾️ ( END )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ