64 - tiệc sinh nhật

6 4 0
                                    


Quỳnh Châu trước sau đã cùng Tiểu Vy và Quỳnh Hoa nói chuyện qua, nàng đại khái đã thăm dò rồi tình thế hiện tại bây giờ, nàng đối với việc kế toán Tôn vô tâm tại Z công ty tiếp tục chờ đợi đề xuất từ chức cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ là nàng như thế nào cũng đều không có nghĩ qua kế toán Tôn sẽ chọn nơi riêng tư nói với nàng chuyện này, thái độ còn như thế ấm áp.

Quỳnh Châu nhìn xem kế toán Tôn biểu lộ rất nghiêm túc, nàng hơi mím môi, không biết nên đáp cái gì cho tốt.
Kế toán Tôn thẳng thắn đã thẳng thắn rồi, nàng cũng không có kiên nhẫn cùng Quỳnh Châu bối rối, kế đó nàng quay lại máy tính cầm chuột điểm ra vài cái, ánh mắt chăm chú.
Quỳnh Châu suy nghĩ nửa ngày, nàng mới nghẹn ra sáu chữ, "Ngươi thật sự muốn từ chức?"
"Ừ." Kế toán Tôn chính là đáp trả một câu, nàng cũng vậy không có ý định cho Quỳnh Châu giải đáp nghi vấn hay giải thích nghi hoặc, nói lời thật lòng, tâm vẫn là đặt ở công tác phía trên cần phải hoàn thành, nàng dùng một câu qua loa cứng rắn nói lời tạm biệt đuổi đi Quỳnh Châu, "Ngươi cứ suy nghĩ thật kỹ, làm xong công tác thì nên về nhà nghỉ ngơi đi."
Quỳnh Châu biết mình cứ thế ngây ngốc ngồi ở chỗ này cũng không gì tốt, nàng cầm lấy bản khai, nói hẹn gặp lại liền rời đi rồi.
Xuống lầu về nhà, Quỳnh Châu vừa ra cao ốc công ty liền gọi điện thoại cho Quỳnh Hoa, nàng nghĩ muốn kể đến sự việc vừa rồi.
"Alô?" Quỳnh Hoa tiếp nhận, bối cảnh xung quanh nàng là âm thanh tiếng gió vù vù.
Quỳnh Châu lập tức bỏ đi chủ ý, "Ngươi đang lái xe không tiện nói chuyện, chúng ta về nhà sẽ nói sau."
"Ta không có lái xe." Quỳnh Hoa bình tĩnh đáp, "Ta có tài xế riêng."
"..." Quỳnh Châu ho nhẹ một tiếng.
Quỳnh Hoa đóng lại cửa kính xe một chút, nhường chung quanh không có tạp âm nhiều như vậy, nàng không nhanh không chậm hỏi, "Ngươi tan tầm rồi?"
"Ừ." Quỳnh Châu nghe qua lời kế toán Tôn trước đó đã nói nàng về sau luôn một mực ở vào trạng thái phấn khởi, nàng nhảy vọt qua những lời khác thẳng nói đến trọng điểm rồi, "Kế toán Tôn thực sự là muốn từ chức, nàng còn nhắc nhở ta có thể sớm một chút cùng Tiểu Vy nói đến sự tình điều cương vị."
"Ngươi dự định thế nào?"
Quỳnh Châu so sánh một chút lời nói Tiểu Vy bốn phía bôn ba, nếu là ở vị trí của kế toán Tôn thỉnh thoảng sẽ được ra ngoài làm việc cùng ngồi ở phòng tài chính làm ra sổ sách, nếu không có chuyện quan trọng không cần phải chạy lung tung làm phần công việc khác biệt còn có tiền lương cao hơn. Quỳnh Châu thuận trong nội tâm đã có khát vọng, nàng nhỏ giọng nói, "Ta nghĩ ta muốn thử xem."
"Ừ." Quỳnh Hoa nhẹ giọng nói, "Ngươi cố gắng lên."
Quỳnh Châu nghe nói như thế liền lấy hết dũng khí, nàng đã bắt đầu tưởng tượng tương lai phía trước chính là tốt đẹp, "Nếu như thành công..."
"Ngươi mấy tháng kế tiếp sẽ rất bận."
"Sao a?"
"Ngươi tiếp theo sẽ giao tiếp đồng thời hai phần công tác," Quỳnh Hoa thay nàng nói xong, "Nếu người trợ lý mới đưa tới năng lực không mạnh hoặc là người không thích hợp, Tiểu Vy lại không tìm được người, nàng có khả năng sẽ cho ngươi ứng phó nhu cầu bức thiết hai phần công tác."
Quỳnh Châu hoàn toàn không nghĩ tới sự tình phương diện này, nàng hôm nay dựa theo lời Quỳnh Hoa suy nghĩ xuống...
Thật đúng là như vậy.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác cân nhắc, nếu như Tây Hà còn ở Z công ty, Quỳnh Châu nhất định sẽ mang vấn đề này quấy rối hỏi tới, nàng ở Z công ty trên cương vị khác, trợ lý mới đến nghĩ đến sẽ có một người có thể thỉnh giáo, đương nhiên sẽ không buông tha cho cơ hội tốt như vậy rồi, mà Tiểu Vy lại là người dùng hiệu suất làm đầu, nếu như ngại người trợ lý mới chưa quen thuộc, Tiểu Vy tám phần là có thể bày ra tư thái lãnh đạo yêu cầu nàng làm việc tăng ca.
"Đúng nha." Quỳnh Châu nghĩ đến sau này công tác tối tăm nàng liền đau đầu rồi, "Ta chỉ nhận một phần tiền lương nhưng làm hai phần công việc, quá thê thảm rồi."
Quỳnh Hoa nở nụ cười, "Cũng vậy, qua đó sẽ rèn luyện ngươi, ngươi hôm trước nói không có thời gian giúp kế toán Tôn thực hiện bản khai, hiện tại đã qua thuận lợi hoàn thành, làm người cũng nên ép chính mình một chút."
Quỳnh Châu khó có được nghe qua Quỳnh Hoa ôn nhu như vậy khuyên bảo, nàng trong lòng ấm áp, nhìn qua đường cái đông nghịt một ngày này lạnh lẽo buồn tẻ, nàng nhớ tới đã qua vài năm trước đó nàng đứng ở lò sưởi ấm áp trong nhà Lê gia sinh hoạt chết lặng bên cạnh vách tường nâng ly trà nóng chờ đợi trượng phu về nhà, còn có vừa lúc ly hôn phải đi bôn ba bốn phía nộp lý lịch sơ lược, đối mặt một lần lại một lần cự tuyệt tinh thần sa sút thất lạc,...
Quỳnh Châu khi đó, nàng có bao nhiêu ước muốn hướng tới cuộc sống như bây giờ, hiện tại, nàng thật sự đã có được cuộc sống như mong muốn thì lại bắt đầu cảm thấy sợ khổ sợ mệt...
Quỳnh Chău không hy vọng biến bản thân thành ra như vậy một người có lòng tham nhưng đầy mâu thuẫn, nàng giữ bình tĩnh khuyên bảo chính mình: Công tác nào mà không có khổ cực, hiện tại nàng học được nhiều, tương lai kinh nghiệm càng đủ.
Quỳnh Châu suy nghĩ rõ ràng, nàng mới vừa ở trong lòng đánh xong dũng khí, nghe Quỳnh Hia một tiếng ho khan lại nghĩ tới những sự tình khác, nàng lưu luyến đến đoạn thời gian trước đó các nàng mua thức ăn về nhà nấu cơm cùng nhau trải qua ấm áp, Quỳnh Châu tiếc nuối nói, "Nếu như ta sắp tới bận rộn, thời gian chúng ta ở cùng một chỗ sẽ rút ngắn a."
Quỳnh Hoa khe khẽ đáp, "Không sao."
Quỳnh Châu cảm nhận được bạn gái ủng hộ, nàng cảm động gọi ra một tiếng, "Hoa Hoa ~"
Quỳnh Hoa cũng không cùng nàng diễn xong tiết mục ấm áp động lòng người, nàng thẳng thắn nói, "Ta cũng vậy sắp tới sẽ không rảnh."
"..." Quỳnh Châu một bầu máu nóng lạnh trở xuống rồi. 😹
Quỳnh Hoa nghe được Quỳnh Châu trầm mặc, nàng tựa hồ cũng vậy hiểu được lời mới vừa rồi không được dễ nghe, nàng hắng giọng bổ cứu, "Ngươi còn ở công ty sao? Ta đón ngươi."
"Không cần a." Quỳnh Châu ngẫng đầu, vừa hay nàng thấy xe buýt đã tới, "Xe buýt đã tới rồi, chúng ta về nhà lại nói."
"Được."
Quỳnh Châu tìm tới chỗ gần cửa sau xe buýt ngồi xuống, nàng nhìn ngoài cửa sổ tưởng tượng khả năng sinh hoạt bận rộn, biết rõ trải qua như vậy một đoạn thời gian rất không đồng dạng. Quỳnh Châu nghĩ muốn đến bệnh viện thăm mẹ, nàng nhíu mày, lấy ra điện thoại di động lại cảm thấy hiện tại gọi tới quá muộn, nàng nhìn xem ghi chép trò chuyện phía trên lại sững sờ.
Gần nhất thường xuyên tăng ca, Quỳnh Châu chỉ có thể cuối tuần đi thăm mẹ. Mẹ nàng tình trạng cơ thể càng ngày càng tốt, tâm tình cũng vậy rất không ổn định, người vừa nghĩ tới sự tình ly hôn đã là sa sút không thôi, động một chút lại đỏ lên vành mắt, tối đa cách một ngày, mẹ sẽ lại hỏi tiểu dì lúc nào có thể xem xét thương thế, tiểu dì tuy rằng không thể lý giải tiêu chuẩn xem xét giám định thương thế, người cũng chỉ có thể cầm ra kỳ hạn lần trước báo cho mẹ biết. Mắt thấy thời gian tới gần, mẹ nàng tâm tình càng thêm phức tạp, mẹ là cao hứng vì thương thế chính mình trở tốt, không cho nữ nhi cùng muội muội gây ra phiền toái, lại lo lắng như vậy sẽ ảnh hưởng đến kết quả hình phạt ở trượng phu.
Tại thời điểm mẹ nàng bối rối nhất, Quỳnh Châu lại bận rộn công việc, nàng không thể ở cùng bên mẹ. Trước giờ cơm chiều, Quỳnh Châu gọi điện thoại cho tiểu dì, tiểu dì tựa hồ bị mẹ nàng hỏi đến sự tình giám định thương thế, người nghe nói quá nhiều đã là phiền muộn nôn nóng, tiểu dì một điểm nói nhảm, "Ta đến đây cũng đã lâu như vậy, một tháng mới có khả năng gặp được nhi tử một lần, ta thì sẽ không buồn sao?"
Quỳnh Châu cuống quít an ủi, tiểu dì đến sau cũng vậy tỏ vẻ nổi nóng nói năng mê sảng.
Nhưng là, tiểu dì nói nhảm lại có vài phần là thực.
Quỳnh Châu rõ ràng đạo lý này, nàng ngẫm lại tiểu dì đến chiếu cố mẹ đã lâu như vậy, coi như tiểu dì chờ đợi sự tình ly hôn của mẹ nàng được hoàn toàn giải quyết, trên đường người tổng hội sẽ nhớ nhà muốn trở về thăm người thân, đến lúc đó nàng lại gánh lấy trách nhiệm chiếu cố mẹ, nếu như nàng lại ba ngày hai bữa tăng ca, chỉ sợ không có cách nào chiếu cố chu đáo.
Quỳnh Châu không nguyện ý buông tha cho cơ hội đổi đến cương vị tài chính, nàng nghĩ đến nếu như có thời gian rảnh muốn cùng tiểu dì tốt tốt nói chuyện một chút, khuyên bảo đối phương đợi đến lúc nàng công tác ổn định về sau lại trở về Q thị.
Quỳnh Châu mắc bệnh mau quên, nàng mang suy nghĩ gì đó nhất nhất ghi nhớ, tìm được bản ghi chép công tác dày đặc cảm tưởng sự việc nhập chức đến nay cũng không dễ, nàng thở dài.
Quỳnh Châu cũng không có buồn quá lâu, xe buýt đã chạy qua ba trạm đường, đến rồi chung cư trước cửa nhà Quỳnh Hoa.
Quỳnh Châu vừa nghĩ tới về nhà có thể nhìn thấy Bùi bảo bảo, nàng lập tức giữ vững tinh thần, xuống xe tinh thần hăng hái mà đi vào nhà.
Thời điểm Quỳnh Châu nhanh đến dưới lầu, phía sau có chiếc xe chạy đến, chiếu sáng con đường dài nhỏ, ánh sáng đột nhiên ngắn ngủi đem Quỳnh Châu tại đắm chìm trong suy nghĩ đánh thức.
Quỳnh Châu lấy lại tinh thần, nàng bước nhanh đi bên cạnh chiếc xe, dọc theo giáp ranh cúi đầu tiếp tục bước đi, thẳng cho đến khi chiếc xe tại bên người nàng dừng lại, Quỳnh Châu mới quay đầu nhìn lại.
"Ngươi đi đường nên nhìn phía trước." Quỳnh Hoa chống lại ánh mắt Quỳnh Châu, nàng mặt không đổi sắc nói ra một câu.
Quỳnh Châu bối rối, "Ngươi đã về rồi."
Mở cửa xuống xe, Quỳnh Hoa đứng ở trước mặt Quỳnh Châu, nàng trước đi lên sờ tay Quỳnh Châu, không lớn hài lòng nói một tiếng, "Ngươi như thế nào lại không làm một bảo bảo ấm rồi!"
Quỳnh Châu nở nụ cười, nàng trở về nắm tay Quỳnh Hoa, phát hiện bàn tay các nàng đồng dạng lạnh buốt về sau nói giỡn, "Nhà của ta chỉ có bảo bảo lạnh a."
"Nói càn." Quỳnh Hoa nho nhỏ nói thầm, nàng nhìn một lần tại người tài xế đang di chuyển xe.
Tài xế mặt không đổi sắc, vẫn là chuyên tâm lái xe, hắn phảng phất không biết lão bản chính mình đã tìm được một nữ nhân phía trước khoác tay đang thân thân mật mật.
Không biết sao, Quỳnh Châu bị người tài xế dạng này đùa cười, nàng cảm khái xuống, "Tài xế bây giờ thật chuyên nghiệp a."
"Ta sẽ giúp ngươi mời đến một người," Quỳnh Hoa nhưng cho là thật, "Ngươi ngồi xe buýt cũng rất bất tiện."
Quỳnh Châu lắc đầu, nàng không chi nổi số tiền lãng phí, tự giễu nói, "Ta thường xuyên tăng ca, trở về bằng xe buýt cũng không có mấy người ngồi, tựa như là ngồi xe tải giống nhau, cùng mời tài xế đưa đón cũng không có gì khác biệt a."
Quỳnh Hoa cong lên khóe miệng, nàng đem cánh tay lạnh buốt của Quỳnh Châu nhét vào trong túi áo khoác ngoài, "Ngươi khổ cực."
"Ta không khổ." Quỳnh Châu được Quỳnh Hoa nắm tay đi lên phía trước, nàng chứng kiến toà nhà phía trước địa phương ở lâu nhà nhà đã thắp sáng đèn, nhớ lại khi còn bé mẹ nàng cũng là như vậy che chở ấm tay chính mình, nàng hơi mím môi, "Ta chính là không có cách nào đi đến thăm mẹ."
"G công ty cách bệnh viện B không xa, ta thời điểm nghỉ trưa sẽ đưa ngươi đến thăm người."
Quỳnh Châu ngạc nhiên, "Sẽ không chậm trễ công tác của ngươi sao?"
"Sẽ không." Quỳnh Hoa nói, "Ta là đến thăm mẹ bạn gái như thế nào lại là chậm trễ."
Được cách xưng hô "mẹ bạn gái" cùng giọng điệu nghiêm trang nói đến rồi, Quỳnh Châu động đậy các đầu ngón tay cào cào ở lòng bàn tay Quỳnh Hoa, nàng tiếp đó nói một câu, "Tốt rồi."
"Thứ bảy tuần này, ngươi tăng ca sao?"
Quỳnh Châu trở về suy nghĩ một chút chương trình trong một ngày sắp xếp, "Hình như là không cần a."
Quỳnh Hoa muốn nói lại thôi.
Quỳnh Châu nghĩ đến lúc trước bảo bảo bướng bỉnh tắt đi đồng hồ báo thức trong điện thoại, nàng nhíu mày, "Ngươi sẽ không phải lại muốn nói đến lời nói đáng giận 'Ngươi không cần tăng ca, chỉ là ta muốn tăng ca' a."
"Không phải." Vừa vặn đi đến cánh cửa ra vào, Quỳnh Hoa trước quét thẻ mở cửa mời Quỳnh Châu tiến vào.
Quỳnh Châu cái gì cũng không có nghĩ, nàng như bình thường giống nhau vào nhà, thình lình lại nghe được Quỳnh Hoa phía sau nói một câu, "Thứ bảy này, bằng hữu của ta mở tiệc sinh nhật, ngươi cùng đi chứ?"
Tin tức đột ngột, Quỳnh Châu bước chân rối loạn, nàng thiếu chút nữa chân trái vấp chân phải ngã quỵ.
"Ngươi khẩn trương như vậy làm gì." Quỳnh Hoa bất đắc dĩ đi đỡ Quỳnh Châu.
Quỳnh Châu kéo kéo cánh tay Quỳnh Hoa, nàng nhỏ giọng hỏi, "Là những bằng hữu lần trước theo ngươi dùng cơm ở khách sạn sao?"
"Bọn họ đều ở đây."
Xem ra là đại hình sinh nhật rồi.
Dù cho có chút căng thẳng, Quỳnh Châu vẫn là rõ ràng hòa nhập bạn bè của bạn gái là rất quan trọng, nàng cắn răng gật đầu, "Được, chúng ta cùng đi."
"Nếu ngươi khi đó tăng ca, cũng không cần phải khó xử..." Quỳnh Hoa cho Quỳnh Châu một cái bậc thang đi xuống, "Công tác quan trọng hơn."
Quỳnh Châu biết rõ đây là ý tứ nàng có thể tìm lý do không đi, nàng hơi mím môi, "Ta còn chưa từng thấy qua người nhà và bằng hữu của ngươi kia mà, ta vì cái gì lại không đi."
Quỳnh Hoa hừ nhẹ, "Ngươi tuần này mỗi ngày đều là tăng ca, nhìn thấy qua ta còn không có thời gian, ngươi lại tốn sức đi xem bọn họ để làm cái gì."
"Được rồi." Quỳnh Châu tóm lấy ống tay áo Quỳnh Hoa, "Ta đêm nay sẽ nhìn ngươi nhiều bằng hai mắt để đền bù một chút tổn thất."
Quỳnh Hoa đã qua hài lòng.
Đi rửa mặt qua, Quỳnh Châu ôm chăn đi phòng ngủ chính, nàng thừa dịp Quỳnh Hoa còn trong phòng tắm, soi gương đánh giá chính mình một chút trong khoảng thời gian này vì công tác thức khuya mắt có quầng thâm, nàng không có cách nào an tâm nằm xuống, Quỳnh Châu chạy tới bàn trang điểm mang ra mặt nạ đắp lên mặt.
Vừa ra phòng tắm, Quỳnh Hoa đợi đến lúc sương mù tản đi, nàng nhìn thấy chính là gương mặt Quỳnh Châu cứ như vậy đắp lên mặt nạ trắng bệch.
"Ngươi như thế nào hôm nay lại đắp mặt nạ?" Quỳnh Hoa xoa xoa tóc.

(Song Quỳnh Cover)Nghe Nói Ngươi Là Tiểu TamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ