Chương 170

2 0 0
                                    

Editor: Tiểu Ly Ly.

Trọng Hoa cũng đưa tay nhẹ nhàng đặt vai hắn, giọng nói tươi cười: "Ngươi dẫn Thiên Âm đi đi, ta liền theo sau."

Ở nơi này bốn bề đều là kẻ địch, tiếng cười của hắn nhẹ nhàng lạnh nhạt, giống như không để những người này vào trong mắt. Nhưng Thiên Tuyết rõ hơn bất cứ người nào, một lần đến Yêu Giới, hắn giao thủ với Yêu Tôn Hoa Tưởng Dung, đã bị tổn thương.

Hôm nay một kiếm này, đã đâm thẳng vào tim.

Hắn chưa chết đã là mạnh mẽ chống đỡ.

Thiên Tuyết quật cường lắc đầu, Trọng Hoa dịu dàng xoa đầu hắn: " Ngươi chờ nàng nhiều năm như vậy, chẳng lẽ mình muốn chịu chết sao?"

Trong mắt Thiên Tuyết lóe lên vẻ chần chờ: "Nhưng đã ta đồng ý với Thiên Âm tỷ tỷ muốn che chở cho người thật tốt."

"Ngày sau ngươi cố gắng mạnh lên, ta lại để cho ngươi bảo vệ." Trọng Hoa giao Thiên Âm cho hắn, vuốt đầu của hắn dặn dò: "Ta sẽ đánh nát không gian bị Mặc Tử Tụ giam cầm, ngươi mang theo nàng, không phải về Thái A."

"Ta hiểu biết rõ." Thiên Tuyết cắn đôi môi ra máu, trong hốc mắt có lệ nhẹ nhàng đợi rơi: "Ta đem mang Thiên Âm tỷ tỷ tới Thần Đãng Sơn ở Liệt Cốc, nơi đó có lưu lại phong ấn của Ma Thần, không có ai có thể tổn thương nàng! Sư phụ Trọng Hoa, chúng ta chờ người! Người nhất định phải tới!"

"Được." Mặc dù Trọng Hoa sớm biết rất nhiều bí mật của Thiên Tuyết, nhưng lại không hề nghĩ tới, hắn thậm chí cũng biết ai là thiết lập bố trí trong Liệt Cốc.

Nhưng mà lúc này lại không phải là thời điểm tra cứu những chuyện này, hắn quét mắt nhìn qua bốn phương, lường được tình thế, nói: "Mặc Tử Tụ chắc chắn sẽ cản trở ta, ngươi nhớ, không cần chống chọi với bất kì kẻ nào."

Cuối cùng hắn nói: "Có thể trốn liền trốn."

Có thể trốn liền trốn.

Thiên Tuyết từ trong ánh mắt của hắn, thấy được bất đắc dĩ.

Không có ai có thể vô địch. Mặc dù người này là Trọng Hoa danh vang lục giới đến nay không người nào có thể địch. Nhưng từng là cứu Thiên Âm, bị mất nửa tu vi, sau lại một lần trọng thương đó, đã được hắn che giấu ở bên ngoài khá tốt.

Nhưng mà cũng chỉ là ngoài mạnh trong hư.

Lúc này, ngay cả Trọng Hoa cũng cảm thấy hữu tâm vô lực*. Có lẽ hắn vừa bắt đầu, liền không nên đồng ý để Thiên Âm rời khỏi Thái A. Rời khỏi tầm mắt của mình.

Hữu tâm vô lực*: có lòng mà không có sức.

Trọng Hoa không có nói sai, Mặc Tử Tụ nhất định tới ngăn cản hắn.

"Tiên Tôn Trọng Hoa định mang thê tử của bổn tôn đi đâu thế?"

Lời này nói ra, sẽ xảy ra chuyện cường cưới đoạt hào, ngang ngược vô lý..

Trọng Hoa bị Mặc Tử Tụ ngăn cản đường đi, mắt thấy chúng tiên nhân xoa tay nhao nhao muốn thử. Hắn quét mắt qua đám người tiên giới, âm thanh không lớn, lại tràn đầy uy nghiêm: "Hôm nay, các ngươi người nào nếu đụng một cọng tóc của đệ tử bổn tôn, tương lại bổn tôn nhất định sẽ san bằng tiên sơn các ngươi, hoang tàn!"

Từng chữ từng chữ, mạnh mẽ truyền ra.

Người người đều nói Trọng Hoa lạnh lẽo bạc tình, trong lòng chỉ có chúng sinh Lục giới. Nhưng hôm nay, ai tin?

Hắn bạc tình sao? Nhưng hắn lại có thể dùng tánh mạng và danh dự nhân từ ngàn năm qua tới bảo vệ đệ tử của mình.

Ngay một khắc này, Trọng Hoa giương kiếm, không gian xung quanh lập tức trở nên bóp méo bởi vì cử động của hắn, xuất hiện hắc động to như vậy.

Mặc Tử Tụ nghiêm mặt, hừ lạnh: "Ngươi liều mạng toàn lực, là muốn làm không gian rạn nứt, cho Thiên Tuyết có cơ hội chạy trốn sao?"

Trọng Hoa không đáp, hắn không phải là một người lắm lời, càng thêm không nói lời nào với Mặc Tử Tụ.

Mặc dù Mặc Tử Tụ biết rõ nắm chắc phần thắng, lại vẫn là không dám phớt lờ. Không có ai có thể xem nhẹ Trọng Hoa, hắn cũng như thế.

Nhưng biến cố, đột nhiên xuất hiện.

Tiên ma Chí Tôn thậm chí không còn kịp giao thủ, liền đã bị âm thanh Thiên Tuyết hấp dẫn ở phía dưới.

"Ngươi buông tỷ tỷ ta ra!"

SƯ PHỤ QUÁ MÊ NGƯỜI, ĐỒ ĐỆ PHẠM THƯỢNG! - Khinh Ca Mạn (P1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ