Chương 3: Điên Cuồng

554 46 0
                                    

Tay chết lặng dùng đôi mắt vẫn còn rướm máu nhìn bóng lưng kia quyết tuyệt rời đi, anh muốn tiến tới giữ cậu lại, nhưng bàn chân giống như đeo chì, khiến anh chẳng thể nhúc nhích nửa bước.

Wen chứng kiến toàn bộ sự việc, cậu ta cho rằng đây là một cơ hội khó có được, bèn lấy can đảm ôm lấy cánh tay của Tay: "Khun Tay, anh đừng kích động.. khun New chỉ là.."

"Im ngay!" Cánh tay được cậu ta ôm lấy không hề kiêng nể dùng lực hất ngã Wen, cậu ta theo đà ngã xụi xuống đất, giương đôi mắt kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông mấy tiếng trước còn dịu dàng xoa đầu cậu ta kia.

Tâm trạng của Tay hiện tại vô cùng vô cùng tồi tệ, anh cảm giác như bản thân đã bị lừa dối bao lâu nay, bị người luôn đầu ấp tay gối phản bội.

Nhưng anh cũng quên mất, những việc anh làm cũng chẳng chung thuỷ gì cho cam.

Chưa từng yêu, sao có thể gọi là phản bội?

Off buồn cười nhìn Wen đang ngã gục không thể tin nổi kia, sao lại ngây thơ thế cơ chứ, nhận được vài tia dịu dàng giả dối lại nghĩ rằng bản thân có thể trở bay lên cành cao làm phượng hoàng sao?

Người trẻ tuổi bây giờ đúng là dễ lừa quá~

Đang cảm thán cuộc đời nhàm chán, Off bất ngờ bị Tay xoay người túm chặt tay, anh gằn giọng: "Cho tao một lời giải thích, tao biết mày có tham gia vụ này!"

Hất văng bàn tay đang siết mình ra, Off cau mày nhìn Tay: "Bỏ cái thói đụng chạm đó đi, có việc thì mở cái mồm ra mà nói."

Chẳng hiểu cái trời Tây đã nuôi dạy tên này thế nào, cứ thích động chạm vào người khác, đây là cái tự do phóng khoáng đáng tự hào đó hả?

Anh ta lùi về phía sau, thảnh thơi ngồi trên chiếc ghế sofa của phòng vip, phất tay ra hiệu cho bác sĩ trưởng khoa nãy giờ đang giả làm không khí đi ra ngoài. Nhận được lệnh của thiếu gia nhà mình, ông ngay lập tức cắm đầu chạy không chần chờ!

Cái giới này biết càng ít chuyện thì mới sống lâu được, đạo lí này đương nhiên là ông hiểu chứ.

Trực tiếp coi nhẹ con hàng đang co ro vỡ mộng dưới sàn, Off dùng tay gõ nhẹ lên đùi theo tiết tấu chậm, biết nói thế nào nhỉ? Anh ta nhìn vào đôi mắt nâu ấm của đối tác còn đang tức giận kia, nở nụ cười khó đoán.

"Việc này là ngoài ý muốn thôi, ai bảo mày lại có một đôi mắt đặc biệt như thế?"

Tại phía Tây ngoại ô KrungThep, một chiếc xe moto phóng như bay giữa trời đêm, tiến thẳng về căn biệt thự bị che khuất bởi vô số cây cổ thụ to lớn.

Tắt máy xe, chàng trai với chiếc áo somi mở phanh cúc áo lộ ra phần ngực trắng ngần ngồi thẳng dậy, lấy xuống chiếc mũ bảo hiểm nặng trịch, lại đưa tay vuốt gọn phần tóc tán loạn ra phía sau, gương mặt tràn đầu vẻ gai góc của New lộ ra.

Cậu bước xuống khỏi xe, tuỳ tiện quẳng chiếc mũ sang một bên, duỗi chân tiến về phía sân sau của biệt thự.

Sân sau có một hồ nước nhỏ, một cái đình mát xây theo phong cách phục hưng cổ kính, dù đã lâu không cậu không đến thế nhưng có vẻ nơi này vẫn luôn được quét dọn đều đặn, trời rõ ràng đã là nửa đêm, thế nhưng góc sân nơi này lại tràn ngập ánh đèn vàng ấm áp.

TayNew | The Eyes [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ