Mười năm về trước

4.5K 325 8
                                    

Mười năm về trước, tại một ngôi trường cấp ba top đầu ở Seoul. Lee Sang Hyeok năm ấy 17 tuổi, theo học đây cũng đã một năm.

Anh là một học sinh bình thường, chẳng phải không giỏi mà là ở đây ai cũng xuất sắc khác người. Vậy nên người như anh chẳng quá nổi bật tại ngôi trường này.

Sang Hyeok thích toán. Anh thích những con số, thích việc dành thời gian giải một bài toán khó và cũng thích khoảnh khắc vui vẻ khi tìm ra đáp án. Lee Sang Hyeok thích tất. Vậy nên chẳng cần sự ép buộc của mẹ, ngay từ năm đầu tiên theo học tại đây anh đã tham gia vào câu lạc bộ giải toán.

Mẹ Sang Hyeok là một người mẹ khó tính, bà hay áp đặt và ràng buộc anh. Thế nhưng anh của năm 17 tuổi ấy chẳng hề oán trách mẹ. Bởi anh biết những gì mà mẹ phải chịu đựng là rất nhiều.

Sang Hyeok khi bé đã nghe người khác nói rằng "Một gia đình giàu có sẽ chẳng hoà thuận, họ sẽ luôn cãi nhau. Còn gia đình tuy có chút nghèo khó nhưng lại rất ấm áp." Thế nhưng ngay từ khi nhận thức được thì anh đã hiểu ra.

Gia đình anh không giàu có cũng chẳng ấm áp... Sang Hyeok có một người cha bợm nhậu, một người mẹ khó tính và một người anh luôn trốn tránh.

Hôn nhân của ba mẹ Sang Hyeok cũng không hề đẹp, họ cưới nhau vì mẹ anh muốn trốn chạy người cha suốt ngày đánh đập vợ con của mình.

Có lẽ lúc ấy bà ấy nghĩ đó là cách duy nhất thoát khỏi người cha không bao giờ tỉnh táo của mình, thế nhưng bà không ngờ người mà mình sắp cưới cũng như vậy.

Ngay khi vừa đẻ anh trai của Sang Hyeok, mẹ anh đã phải bán chiếc nhẫn cưới của mình để mua sữa cho con uống, bà đã đi làm rất sớm mặc cho kỳ nghỉ thai sản vẫn còn. Tất cả đều vì tiền, vì người chồng không đi làm mà chỉ nhậu của mình.

Lúc ấy, tình cảm của bà dành cho chồng trước đây đã không nhiều, vì sự việc ấy đã thành ghét bỏ.

Sang Hyeok cách anh mình tận 10 tuổi. Lee Sang Hyeok đáng lẽ không được sinh ra. Anh ra đời do người anh trai của mình muốn có em. Mẹ anh vì sự mong muốn ấy mới đẻ anh ra... 

Đáng thương thật.

Từ nhỏ anh luôn nghe mẹ bảo rằng "Vì anh hai mày nên tao mới đẻ mày ra."

Buồn, buồn chứ! Thế nhưng Lee Sang Hyeok là một đứa trẻ ngoan, anh hiểu chuyện đến mức đau lòng. Mà đứa trẻ ngoan lại chẳng bao giờ được nhận kẹo...

Tuy nhiên tình cảm giữa anh em Sang Hyeok rất đẹp, ai cũng ngưỡng mộ sự hoà thuận của anh em nhà họ. Thế nhưng vì khoảng cách tuổi, khi anh còn đang học tiểu học thì anh ấy đã đi học đại học. Cho đến tận bây giờ lần về nhà của anh ấy chỉ đếm trên đầu ngón tay. Từ căn nhà bốn người giờ chỉ còn ba, đó là anh và ba mẹ. 

Ngột ngạt! Những người xung quanh Sang Hyeok cũng luôn bảo với anh rằng căn nhà của anh thật lạnh lẽo, nó không mang dù chỉ một chút ấm áp.

Ngày càng lớn, ba anh cũng ít nhậu hơn và cũng cố gắng đi làm hơn nhưng có vẻ là đã muộn, mẹ anh bắt đầu nóng tính. Bà ghét cay ghét đắng người chồng của mình. Khi Sang Hyeok làm gì không vừa ý, bà sẽ luôn miệng nói.

Mùa xuân trở vềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ