Bức ảnh

2.9K 285 16
                                    

Bao trùm cả bữa ăn là không khí ngượng ngùng của hầu hết tất cả mọi người. Hiện giờ Sang Hyeok cũng chẳng dám ngẩn mặt lên nhìn bọn họ, chỉ có thể cắm cúi ăn. 

Chắc hôm nay phải viện cớ về sớm rồi...

Son Siwoo là người cố gắng phá vỡ sự ngượng ngùng giữa bọn họ, cậu ta khui một chai bia sau đó rót vào ly của từng người.

"Lâu rồi không đông đủ thế này, phải uống bia chứ nhỉ!"

Lee Sang Hyeok cũng không tránh được, cả đám bọn họ cùng nâng ly uống. Có vẻ vì bọn họ đã có chút say nên không khí cũng đã đỡ hơn rất nhiều, bọn họ rôm rả trò chuyện đủ thứ trên đời.

Lúc này cũng đã muộn, bọn họ uống với nhau cũng đã lâu, Hyeon Jun mới là người nói lên thắc mắc.

"Anh Hyuk Kyu, hôm nay anh gọi tụi em đến chỉ để ăn uống thôi sao. Chẳng phải bảo có chuyện muốn nói à."

Anh nhìn thấy người mở đầu cuộc nhậu này là Siwoo có vẻ đã ngà ngà say, cả Min Seok và Hyuk Kyu cũng vậy. Trong nhóm, bọn họ là người có tủ lượng kém nhất.

"Đúng vậy, quên mất. Anh thực sự có chuyện muốn nói."

Hyuk Kyu chỉnh lại dáng vẻ của mình sao cho nghiêm túc, tay đan chặt bàn tay của Hana mặc cho cô ấy đỏ hết mặt, dơ lên trước mặt mọi người.

"Anh và Hana hai tuần sau sẽ kết hôn."

"Thật vậy ạ?!!" Siwoo thực sự say thật rồi, không kiềm nổi bình tĩnh nữa cơ.

"Siwoo à, cậu uống nhiều quá rồi đấy." Vẫn là luôn có Jae Hyuk ở bên quan tâm cậu ta.

"Sao lại thông báo trễ vậy ạ, dù gì tụi em cũng thân với anh mà." Min Hyung luôn là người trưởng thành nhất trong đám bọn họ. Cậu ta luôn để ý những thứ nhỏ nhặt và quan trọng.

"Tụi anh muốn giấu để mọi người bất ngờ."

"Để chị lấy thiệp cho mọi người." Hana cuối cùng cũng lên tiếng.

Kim Hana thực sự là một người rất tốt. Đảm đang, hiền hậu lại còn giỏi giang. Chuyến này Kim Hyuk Kyu thực sự rất lời rồi.

Tan tiệc, Siwoo thực sự mở mắt không nổi, đã được Jae Hyuk cõng về. Kim Hyuk Kyu thì đã chui vô giường ngủ từ lâu. Còn Min Seok thì từ nãy đến giờ miệng nói không ngừng nghỉ, hết cười rồi lại khóc nên Min Hyung cũng đã cùng cậu ấy về nhà.

Thân thiết như vậy, sao vẫn chưa là gì vậy nhỉ?

Thế nhưng điều mà anh không ngờ đó là Jeong Ji Hoon cũng say, cậu ta mặt đỏ lừ đang nằm trên ghế sofa. Ji Hoon không phải là người dễ say, có vẻ hôm nay đã uống nhiều rồi.

Vậy nên chỉ còn anh và Hyeon Jun giúp Hana dọn dẹp.

Phụ giúp Hana xong cũng đã là tối muộn, anh đang định đi về thì nghe tiếng Hyeon Jun bảo.

"Anh Sang Hyeok, anh cùng em đưa Ji Hoon về được không?"

Anh nhìn Hyeon Jun rồi lại nhìn người đang nằm trên sofa kia.

"Em xin lỗi, biết là khó cho anh nhưng cậu ta ngủ như chết rồi, một mình em không đủ, cậu ta to như vậy mà."

Sang Hyeok cảm thấy thật sai lầm khi mình không viện cớ để ra về trước, mặc dù như vậy có hơi thiếu trách nhiệm.

Mùa xuân trở vềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ