Cả hai vừa đi vừa cười nói bàn xem trưa nay ăn nên chọn món gì để bỏ vào bụng.
- Thế bây giờ ăn cái gì?
Anh phân vân hỏi cậu.
- Ăn mì được không?
- Thôi trưa ăn mì lại nổi mụn, em có bị dở hơi không.
Anh vẫn cố gắng nhớ ra mấy món mà trưa anh hay đặt về kí túc xá ăn. Nhưng nay lạ lắm chả nhớ cái món đếch gì hết.
- Thế bún, bánh canh, hủ tiếu?
- Càng không, món đó phải ăn sáng hay ăn đêm mới ngon.
Anh tỏ vẻ không đồng tình, nhưng chắc chắn nhiều người cũng có cách suy nghĩ như vậy... hoặc là không.
- Thế ăn kem?
Thật ra lúc đầu cậu muốn nói nó mang ẩn ý không được trong sáng hơn một tí để trêu anh, mà thôi nghĩ thế nào lại không dám nói linh tinh nữa.
- Ăn thế sao no?
Có điên mới đi lót dạ bữa chính bằng kem..
- Thế anh muốn ăn gì chứ hả?
Cậu vò đầu bứt tai, sao mà khó chiều cái con người này thế, bình thường đánh nhau với tụi kia còn dễ hơn việc chọn đồ ăn cho anh. Sau này mà yêu được anh thủ khoa này rồi chắc chắn cậu sẽ nấu ăn ngẫu nhiên, chứ không cho anh đòi hỏi nữa.
- Ăn gì cũng được.
Cậu ghét "gì cũng được" rồi, quả truyền thuyết đồn đéo sai được câu này gây ức chế ghê vãi.
- Thế chốt cơm sườn, anh không có quyền từ chối, tao đi lấy xe, anh ra ngoài cổng đợi tao đi.
Nói rồi cậu chạy đi luôn không cho anh nói thêm một lời nào.
Cậu đã đi lấy xe, còn anh đứng đợi dưới một bóng cây gần cổng trường. Cái nóng của mùa hè vẫn còn ám lấy Sài Gòn nên Quang Anh không thể đứng lâu ngoài nắng, nhìn thế thôi chứ anh yếu lắm, cơ mà giờ này bình thường nhà xe đông lắm, lại phải chờ lâu rồi.
Lúc anh đứng chờ, điện thoại cứ thông báo "ting...ting..", làm anh ong hết cả đầu. Có cái gì mà cả đám xôn xao thế này, anh tò mò lấy điện thoại ra check tin nhắn.
Đám báo của thầy Thế Anh
Tung híu
Bây biết gì chưa=)) tin hơi bị hot đây
Pháp Kiều mãi keo
Ủa chứ tao tưởng ai cũng biết?
Ming Dũng
The fuck? tao mới cúp có một hôm, có vụ gì thế?
Nãy tao lượn trước trường có nghe vài đứa năm nhất kể cc gì ấy tao không nghe được
Sủa tao nghe chung với
Pháp Kiều mãi keo
À...
Mẹ ngày đầu đã cúp, thằng này hay
BẠN ĐANG ĐỌC
[ CapRhy ] Sweet Love
Короткий рассказCuộc sống của hai người họ là vậy. Dù có trải qua bao nhiêu đắng cay thì hậu vị của nó cũng sẽ ngọt ngào như kẹo.