0.7

769 81 2
                                    

Hiện tại đã là 6 giờ 15 phút sáng, mặt trời đã lên cao, những tia nắng len lỏi qua những tán lá cây chiếu vào phòng cậu. Chúng làm cậu giật mình thức giấc, cậu thề rằng nếu không vì nắng hắt thẳng vào mặt cậu thì đã ôm anh ngủ một lèo tới trưa. Cậu mắt nhắm mắt mở nhìn anh bé kế bên, vừa mới tối hôm qua nằm xoay lưng lại với người cậu, giờ đã quay ra ôm cậu cứng ngắc. Cậu cẩn thận gỡ tay anh ra khỏi người mình. Nói tiếc thì tiếc thật chứ để thế này thì ra ngoài được hay không thì chưa chắc. Cậu nhẹ nhàng lắm nhưng chẳng biết sao anh cứ ú ớ, đôi lông mày anh nheo nheo lại. Giờ cũng sớm cậu không muốn phá giấc của anh, cậu thử xoa xoa lưng anh để anh không bị giật mình thức dậy. Chả biết là có thành công hay không nhưng anh nhanh chóng nằm im cũng không còn nhăn mặt nữa. Thấy vậy cậu mới thở phào nhẹ nhõm rời đi.


Cậu đi đánh răng, rửa mặt rồi thay một bộ quần áo khác. Cậu cũng tranh thủ đi làm 2 mẩu bánh sandwich cho buổi sáng hôm nay. Làm xong cậu đi vô phòng ngủ gọi anh dậy.


- Anh, dậy đi hôm nay cũng phải đi học đấy anh.

Cậu ngồi xuống giường lay lay người anh.


-  Ưm... còn sớm mà.

Anh hất tay cậu ra rồi lăn ra ngủ tiếp.


- Tao đã cho anh ngủ thêm nhiều lắm rồi, anh không dậy là muộn bây giờ.

Mặc cho cậu gọi anh vẫn nằm im thin thít không một chút động đậy đã vậy cổ áo còn xộc xệch làm lộ ra phần cổ trắng nõn và xương quai xanh tuyệt hảo kia. Nhìn vào anh, cậu liền nghĩ ra trò chọc anh vào buổi sáng.


- Cái này là do anh đấy nhé tao không biết gì đâu.

Chẳng nói chẳng rằng cậu trèo thẳng lên người anh ngồi cúi xuống cắn mạnh một phát vào cổ anh.

Ôi...Cái đồ cơ hội!


Anh đau quá giật mình bật dậy trong sự hoảng hồn.

- Mày làm cái gì vậy em?

Anh lấy tay xoa xoa lên cổ, còn cậu ngồi xịt keo luôn trên người anh. Cậu nghĩ đến một cảnh tượng còn ghê hơn phim kinh dị khi thấy cái dấu cắn ban nãy nó đỏ ửng cả lên. Cậu còn chả biết lá gan của cậu lại to như thế nữa.


Rồi thôi chết mẹ rồi Duy ơi...


- Có xuống hay không?

Thấy cậu còn ngồi trên người mình, anh hỏi.


- A dạ xuống liền nhanh nhá đồ ăn em làm xong rồi đấy.

Thôi thì cầu trời khấn phật phù hộ  làm ơn cho anh đừng để ý cái vết đó.


Nhưng mà như lời của cậu bị bề trên ngó lơ rồi, lúc vừa vào nhà tắm đánh răng thì anh chẳng để ý đâu tại còn đang lim dim buồn ngủ, ấy vậy mà thay đồ xong anh lại ngố mình trong gương một lúc mới đi thì phát hiện ra cái thứ đỏ chót kia. Anh hét toáng lện, hậm hực từ trong nhà tắm đi ra. Cậu cũng nghe chớ mà rén quá nên lơ luôn ai ngờ anh vừa thấy cậu một phát là chạy lại nắm đầu cậu giật muốn rụng hết cả tóc.

[ CapRhy ] Sweet LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ