- Trăng ở đây sáng thật
Ngọc Huyền đưa đôi mắt ngước lên bầu trời đêm đầy sao sáng. Lần đầu cô được ngắm trăng ở nơi cao như thế này, khác xa so với hoàng cung
- Tam điện hạ, anh nghĩ khi nào chúng ta sẽ được về hoàng cung
- Không biết
- Không lẽ chúng ta sẽ phải ở đây đợi cho tới khi nào sư Phù Vân xuất quan thật hay sao, lỡ mười năm hay hai mươi năm rồi sao?
- Không tới đó đâu
Cô liếc mắt sang nhìn y, từ lúc đi cùng y tới bây giờ cô mới để ý kỉ, y mặc thường phục rất đẹp, đẹp hơn nhưng bộ hoàng bào xa hoa lắp lánh kia
Cô nhìn y mỉm cười
- Nếu mấy cô nương tiểu thư trong thành Đại La này biết tôi đi chung với anh như vậy chắc sẽ khóc thét mất
- Cô tin mấy lời đồn nhảm nhí trong dân gian đó à
- Tin chứ sao, đệ nhất mỹ nam thành Đại La tam điện hạ Trần Quang Khải
- Sao không phải là đệ nhất mỹ nam Đại Việt
- Mới nói nhảm nhí mà
- Thắc mắc thôi
- Họ nói, anh không đẹp bằng với Lý Thường Kiệt năm xưa. Ngài ấy được mệnh danh là thiên hạ đệ nhất mỹ nam đó
- Thế cô nhìn thấy ngài ấy chưa
- Đương nhiên là chưa rồi, thời đại của ngài ấy cách tôi và anh hai trăm năm lận mà
- Vậy sao cô nói như đúng rồi vậy
- Lời thiên hạ đồn không sai đâu, tiểu thuyết đấy bán đầy trên phố kia kìa, tam điện hạ à anh nên ra ngoài phố đi dạo nhiều lên đi
- Nhảm nhí
- Vậy xem như anh là người kế nhiệm vị trí đệ nhất mỹ nam Đại Việt của Lý Thường Kiệt đi
- Cũng tạm được
Cái tên Quang Khải này, cũng sĩ diện quá đấy chứ, nhưng cô cũng phải công nhận y đẹp thật, rất đẹp. Trong ba người con trai của Tiên Hậu cô thấy y là đẹp nhất nét đẹp ít nam nhân nào có được, đôi lúc cô cũng thấy hơi ghen tị với vẻ đẹp ấy
- Tự nhiên tôi thấy ở đây yên bình quá...nhưng cũng hơi nhớ cha, mẹ và phụ thân
- Thời thế loạn lạc, bây giờ không biết phụ hoàng ra sao
- Anh có nghĩ là người cố tình đưa chúng ta lên đây hay không?
Nghe cô nói y mới để ý, địa hình ở đây hơn mười ngọn núi bao quanh, chùa Yên Tử lại ở trên đỉnh núi cao nhất. Có thể nói đây chính là nơi thích hợp nhất để ẩn dật. Y không biết kế hoạch và mục địch của người khi để y và Ngọc Huyền lên đây y cũng không muốn nghĩ tới
- Nếu thật sự là như vậy, ta cảm thấy mình thật vô dụng
- Sao chứ?
- Thân là hoàng tử, xã tắc lâm nguy mà phụ hoàng lại để ta ở đây
- Ơ...tôi chỉ giả dụ như vậy thôi mà, chúng ta còn nhiệm vụ phụ hoàng giao mà chắc chắn rất quan trọng
Quang Khải và Ngọc Huyền cứ ở Yên Tử như thế, ngày qua ngày thắm thoát gần một tháng vẫn không có tin tức gì của bệ hạ từ chiến trường gửi đến
BẠN ĐANG ĐỌC
[Dã sử Việt] Một Kiếp Thiên Trường-Trần Quang Khải,Phụng Dương Công Chúa
Historical FictionMột trong những thiên niên tình sử nổi tiếng nhất thời Trần. Một cuộc tình cưới trước yêu sau nhưng đã để lại cho hậu thế sau này một sự ngưỡng mộ sâu sắc,khắc cốt ghi tâm... "Điều may mắn nhất kiếp này của ta chính là cưới được Phụng Dương" " Quang...