Chương 6: Tuyển dụng tạm thời

87 24 0
                                    

Edit: Manh Manh

_________________________________>.<
◤006: Tạm thời tuyển dụng◢

Bạch Hiểu không biết tất cả xảy ra như thế nào, tóm lại chờ đến khi cậu lấy lại tinh thần, bản thân đã ngồi trong phòng khách ở đỉnh khách sạn cao cấp nhất Bắc thành.

Ngồi đối diện là một chàng trai tên Lục Vinh, Bạch Hiểu không biết anh có thân phận gì, tạm thời trong đầu cậu chỉ có một khái niệm “Cận vệ trưởng của vương tử”.

Lục Vinh một thân tây trang, trên mặt treo một nụ cười, so với đám cận vệ lạnh lẽo ngoài cửa, thì làm cho người ta càng có cảm giác thân cận hơn.

Lục Vinh đặt văn kiện trong tay xuống trước mặt Bạch Hiểu, sau đó ôn hòa nói: “Xin hỏi, Bạch tiên sinh đối với điều kiện tuyển dụng này có chỗ nào không vừa lòng không?”

Bạch Hiểu hoàn hồn, cúi đầu nhìn văn kiện trên bàn trà.

Đây là hợp đồng tuyển dụng tạm thời, bên A là vương tử Kester sẽ đứng ra thuê Bạch Hiểu. Trong lúc đội ngũ Kester dừng lại ở bắc thành, cậu sẽ phụ trách nuôi dưỡng thứ tượng trưng cho sự hữu nghị của loài người và Kester —— ấu tể khủng trảo thú.

Mỗi ngày một vạn, bao ăn ở, hạn chế duy nhất chính là giới hạn phạm vi hoạt động.

Điều kiện này đối với Bạch Hiểu mà nói, quả thật là một “Công việc béo bở”. Phải biết rằng cậu làm việc hai năm, cũng chỉ mới trữ được ba vạn Bắc Quốc tệ.

Huống chi bây giờ Bạch Hiểu còn đang thất nghiệp.

Đúng vậy, Bạch Hiểu thất nghiệp rồi.

Sau khi cùng gà con làm hỏng nghi thức tặng thú, cậu đã được cao tầng Thú Viên cho tham dự lễ sa thải ngay lập tức.

Nếu không phải vị vương tử kia không truy cứu, chỉ sợ bây giờ cậu không những bị đuổi việc, mà còn bị bắt lại.

Có điều, khối thịt mỡ từ trên trời rớt xuống này, Bạch Hiểu lại có chút chần chờ.

Thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, đạo lý này cậu hiểu.

Lục Vinh lẳng lặng nhìn Bạch Hiểu, đôi mắt màu đen phảng phất như lưu ly trong suốt, rõ ràng chiếu ra nghi ngờ của Bạch Hiểu.

Lục Vinh cười nhạt nói: “Tôi nghe người ở Thú Viên nói, ấu tể khủng trảo thú kia chỉ nhận ra cậu. Lần này chúng tôi tới cũng không ngờ sẽ nhận được một món quà như vậy, cho nên cũng không dẫn theo nhân viên chăn nuôi. Tuy rằng khủng trảo thú cũng không tính là quý giá, nhưng nó lại tượng trưng cho sự hữu nghị của Kester và loài người, bởi vậy chúng tôi cũng không mong muốn nó xảy ra bất cứ vấn đề gì. Cho nên, hy vọng Bạch tiên sinh có thể tiếp nhận công việc này, nếu có chỗ nào bất mãn, Bạch tiên sinh cứ việc nói ra.”

Tượng trưng cho sự hữu nghị của Kester và loài người.

Bạch Hiểu chớp chớp mắt, rồi lại nhìn hợp đồng, bỗng nhiên cảm thấy gà con này đúng thật là giá trị “Mỗi ngày một vạn”.

Đương nhiên Bạch Hiểu cũng biết rõ lời này của Lục Vinh là đang cố ý giải thích cho cậu nghe, tránh không khỏi lại bỏ thêm một phần hảo cảm cho anh ta.

Tôi Lại Lại Lại Lại Nảy Mầm Rồi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ