Chương 8

123 8 3
                                    

Buổi sớm mùa đông, bầu trời ảm đạm, se se lạnh. Rừng cây một màu xanh mướt, sừng sững trong không gian rộng lớn, dãy núi tĩnh mịch giá lạnh.

Ngôi biệt thự vẫn không một bóng người. Nhiệt Ba đi cầu thang lên tầng hai, gặp cánh cửa sắt khép hờ. Lần đầu tiên cô đặt chân vào "Lãnh địa" của Cung Tuấn, cô vô ý thức đi rón rén.

"Cung Tuấn! Cung Tuấn!"

Không có tiếng trả lời.

Nhiệt Ba đi tới cửa văn phòng thứ nhất liền dừng bước.

Cửa phòng mở toang, bên trong phòng bị bao phủ bởi một màu đen, chỉ có một chút ánh sáng mờ mờ từ bên ngoài rọi vào bên trong.

Trên mặt bàn cạnh cửa sổ xếp đầy tài liệu, còn vứt mấy quyển sách, trông rất bừa bộn. Cạnh chiếc bàn là ghế sofa cỡ lớn, trên sofa có một tấm thảm lông cừu. Bàn uống trà đặt cốc trà sứ xanh trắng, được thêm họa tiết chiếc lá ở bên ngoài, nước trà bị vơi đi còn một nửa.

Trên bức tường đối diện ghế sofa treo một tấm bảng màu trắng. Trên tấm bảng dán đầy ảnh chụp, và chi chít dòng chữ được viết bằng bút dạ màu đen.

Nhiệt Ba đi đến trước tấm bảng trắng, lặng lẽ quan sát.

Trên bảng có tổng cộng chín tấm ảnh, chính xác là ảnh chụp của những đứa trẻ bị mất tích.

Chúng đều là trẻ em xuất thân từ nông thôn, có gương mặt ngây thơ thật thà. Bên dưới, ba tấm ảnh được ghi chú địa điểm, lần lượt là: "Chợ ở phía Đông thành phố", "Nhà ga" và "Khu bán vật liệu xây dựng".

Nhiệt Ba từng nghe Lưu Vũ Ninh nói, đây là những địa điểm đã được xác định là có trẻ em mất tích, bọn chúng từng nói với người nhà và bạn bè sẽ đi tới nơi này. Những đứa trẻ còn lại đều không rõ mất tích ở đâu.

Bên dưới tấm bảng xuất hiện một loạt địa danh như: Chợ nằm ở phía Đông thành phố, bến xe, chợ nông sản...

Nhiệt Ba ngẫm nghĩ, liền hiểu ra vấn đề. Những địa danh này đều có đặc điểm chung, là nơi đông người qua lại. Ngoài ra, còn có quán internet, rạp chiếu phim là nơi bọn trẻ thích đi nhất. Do đó khả năng cao đây là nơi tội phạm thường xuất hiện nhất.

Tuy nhiên, những địa điểm nói trên chúng được phân tán khắp thành phố, muốn tìm ra tội phạm, chỉ e là mò kim đáy bể.

Nhiệt Ba đưa mắt xuống dưới. Chữ viết rất hỗn loạn, tiếng Trung pha lẫn tiếng Anh, có từ chỉ viết một nửa, Nhiệt Ba nhìn mãi vẫn không hiểu nghĩa. Thậm chí ở góc bảng còn vẽ một con rùa nhỏ. Tuy chỉ vài nét bút đơn giản nhưng trông rất sinh động.

Chà, cô không ngờ rằng, trong lúc phân tích vụ án, Cung Tuấn lại thích vẽ rùa để tăng thêm cảm hứng sao? Khóe miệng Nhiệt Ba bất giác cong lên.

Nhưng giữa những dòng chữ hỗn độn xuất hiện mấy từ viết rất rõ ràng, hơn nữa còn lặp lại.

"Không có nhân chứng."

Không có nhân chứng? Ý nghĩa của câu này sao sao?

Đây là điều kiện bất lợi mà ai cũng biết, tại sao anh lại nhấn mạnh điều này?

【 势俊丽敌 - Thế Tuấn Lực Địch 】Cưng Chiều Em Cả ĐờiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ