CHƯƠNG 73: Ta cảm thấy ta ghẹo được rồi

1.1K 69 1
                                    

"Không có hiệu quả..."

Trong không gian mộng cảnh xám xịt, Mạnh Như Ký ngồi xổm trên đất, phiền não đến mức vò đầu: "Ta dùng hết các chiêu rồi..."

Mạc Ly đang đứng bên cạnh nàng, xoa cằm lẩm bẩm: "Theo ta thấy thì vẫn có chút tác dụng, chỉ là hơi chậm một chút, hai ngày nữa là đến Nhu Vĩ Thảo Âm rồi, đến khi đó để hắn lấy được ngàn vàng thì chúng ta càng bị động."

"Ngàn vàng dễ lấy như vậy sao?" Mạnh Như Ký quay đầu hỏi hắn: "Người trong Nhu Vĩ Thảo Âm đó là người thế nào?"

"Là một vị phu nhân, đến vùng đất Vô Lưu khá sớm, bà ta tích góp nhiều năm nên đã sớm có ngàn vàng, chỉ là rất lạ, bà ta không dùng ngàn vàng mua mạng, mà lại muốn tìm một người, chỉ cần người đó đáp ứng được yêu cầu của bà ta thì bà ta sẽ cho ngàn vàng."

Mạnh Như Ký lập tức sáng mắt: "Có cả đường tắt thế này?" Ngừng lại, nàng lại lắc đầu: "Có con đường tắt thế này mà nhiều năm như vậy ngàn vàng vẫn chưa đưa ra, có thể thấy không dễ lấy. Chuyện bà ta yêu cầu nhất định rất khó thực hiện."

"Đúng vậy. Rất nhiều người đã từng đi thử, ta chưa từng thấy ai thành công, trước đây ta ham chơi nên cải trang thành người chết dở đi một lần..."

Mạnh Như Ký tò mò: "Yêu cầu của bà ta là gì?"

"..." Như nhớ lại một chuyện khó mở lời, Mạc Ly im lặng hồi lâu: "Tóm lại... người bình thường rất khó làm được."

Mạnh Như Ký quan sát Mạc Ly từ trên xuống dưới, không truy hỏi nữa, chỉ nói: "Vậy Mục Tuỳ cũng chưa chắc đã làm được."

"Ta thấy lần này hắn rất quyết tâm, vẫn là đừng cược chữ 'chưa chắc' này."

"Có lý." Mạnh Như Ký thừa nhận, lại lập tức cúi đầu suy nghĩ, nghĩ một hồi lâu, Mạnh Như Ký lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn Mạc Ly: "Ta nghĩ ra vài kế hoạch, cần ngươi phối hợp."

Mạc Ly nghiêm túc hiếm thấy, rửa tai lắng nghe: "Nào."

"Đầu tiên là ta định mượn gió bẻ măng."

"Ý gì?"

"Ý là trong lúc Mục Tuỳ đau lòng, ta đi an ủi hắn, thành công bước vào tim hắn."

"Nghe có vẻ không tệ."

"Ngươi nghĩ cách để hắn đau lòng đi."

Mạc Ly nghe vậy liền quay đầu quan sát Mạnh Như Ký: "Ta á?"

Mạnh Như Ký đáp lại bằng ánh mắt chân thành: "Ừm, điều khiển mộng cảnh của hắn, tìm lúc hắn yếu ớt, đi đi."

Mạc Ly nghẹn họng hồi lâu: "Vi phụ không làm được. Ngươi từng thấy mộng của hắn rồi, bảo ta điều khiển ký ức của hắn khiến hắn đau lòng, còn khó hơn đánh hắn khóc ấy."

Mạnh Như Ký hận rèn sắt không thành thép, thở dài: "Được rồi, vậy ngươi đi đánh hắn một trận đi."

Mạc Ly: "..."

Hắn nghe nàng đưa ra chủ ý tiếp: "Ta đi làm mỹ nhân cứu anh hùng. Trong lúc nguy hiểm này dễ sinh tình nhất. Ngày mai ngươi nấp vào chỗ tối, dùng ám khí, cạm bẫy hay chiêu gì đó để ám sát hắn, thế nào cũng được, đừng để hắn phát hiện là ngươi là được."

[HOÀN] MẠNH NHƯ KÝ - Cửu Lộ Phi HươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ