160. Hẹn ước

18 3 0
                                    

Hẹn ước

Thành phố này không thiếu những nghệ sĩ đường phố. Bọn họ đi qua rất nhiều thành phố, gặp gỡ và tạm biệt không ít người, bọn họ chậm rãi già đi theo thời gian nhưng chỉ cần được cầm cây đàn trên tay thì họ sẽ luôn tươi cười như thời trẻ.

Trước đây, Aikawa Hajime cũng từng gặp một người như vậy. Gã đã quên mất dáng vẻ của đối phương, gã chỉ mơ hồ nhớ rằng người đó đội mũ và đeo kính mắt. Con thuyền chở người đó đã bị thiêu hủy, gã còn nhớ rõ con thuyền được sơn màu xanh nhạt sơn có lá cờ rực rỡ sắc màu.

Nơi gã nghỉ chân có một ban nhạc đường phố. Aikawa Hajime vô tình nhớ về quá khứ năm ấy. Trong tiếng vỗ tay và tiếng tiền xu được ném vào một chiếc lọ thủy tinh, một ca sĩ và hai tay chơi đàn ghi ta tươi cười rạng rỡ. Aikawa Hajime cũng không nhớ rõ gã trở thành một thành viên trong ban nhạc ấy như thế nào. Buổi sáng, gã tới đầu phố và chơi ghi ta cùng bọn họ. Buổi tối, gã làm phục vụ trong một tiệm cơm. Aikawa Hajime đã quen với việc ngụy trang thành con người, nghệ sĩ đường phố từng dạy gã chơi đàn ghi ta cũng phải công nhận. Lúc này, Aikawa Hajime ngồi trên một chiếc ghế gỗ và chơi ghi ta. Ngón tay linh hoạt của gã tạo ra những hợp âm vừa ngây ngô lại hoạt bát. Gã tươi cười, đàn thêm một vài nốt rồi mới dừng lại.

Gã nghĩ tới Kenzaki. . . Kenzaki là người như thế nào nhỉ? Cậu ấy dịu dàng, lúc nào cũng tươi cười, tốt bụng và dũng cảm. . . Gã vừa nghĩ như vậy vừa chơi đàn. Aikawa Hajime lại nhớ về quá khứ lần thứ hai, không, những thứ này đều không phải là hồi ức.
Kenzaki!
Kenzaki!
Kenzaki!
Dù gã nhớ kỹ cái tên này nhưng gã đột nhiên nhận ra gã không thể đọc được cái tên này. Một cái tên đơn giản không thể diễn tả được sự tồn tại Kenzaki. Nụ cười của hắn, ánh mắt của hắn, lời nói của hắn, Aikawa Hajime vẫn nhớ rõ tất cả, gã khó có thể diễn tả cảm giác trong lòng gã.

Lúc ban đầu, khi gã nhớ tới Kenzaki Kazuma, gã bắt đầu muốn biết nhiều hơn về hắn. Mỗi lần Kotaro và Haruka Kurihara nói về Kenzaki Kazuma, gã luôn giả vờ lơ đãng nghe rồi nhớ kỹ từng câu từng chữ về Kenzaki Kazuma. Đôi lúc gã còn ngơ ngác nghĩ xem Kenzaki Kazuma trước đây sẽ như thế nào nhân. Khi hắn còn bé, hắn sẽ ôm mẹ của mình trước khi đi học sao? Thiếu niên Kenzaki cũng sẽ cãi nhau với cha mẹ sao? Gã không dám nghĩ tiếp. Gã sợ trí tưởng tượng của mình làm khiến ký ức về Kenzaki trong đầu gã phai nhạt dần. Khi Aikawa Hajime nhớ Kenzaki Kazuma, gã chẳng quan tâm tới thế giới ngoài kia. Gã toàn bị người khác vỗ vai thì mới tỉnh táo lại. Một người đàn ông tên là Itou Hikaru vừa vỗ vai gã.
"Cậu cứ đơ người khiến ai cũng không dám tới gần." Itou ngồi xuống bên cạnh Aikawa Hajime, "Như vậy thì không được." Tất cả những nghệ sĩ đường phố ở đây đều thân thiết với nhau như người nhà.
"Cậu lạnh lùng như thế, lại không đi nói chuyện với người khác thì người khác cũng không muốn làm bạn với cậu đâu."

Aikawa Hajime vuốt ve chiếc đàn ghi ta trơn nhẵn, gã muốn nói gì đó nhưng cuối cùng gã cũng chỉ im lặng. Itou hỏi, "Cậu muốn hỏi tôi cái gì?"
Gã do dự. Kenzaki Kazuma không muốn phong ấn gã nên hắn đã chọn cách biến thành Joker, Kenzaki muốn gã có thể sống chung với con người, gã không muốn nỗ lực để bảo vệ gã và thế giới này của Kenzaki Kazuma tan thành mây khói. Gã mở miệng hỏi, "Liệu sẽ có một người tin người khác vô điều kiện, người đó có thể nỗ lực không tiếc hy sinh tất cả cho người khác không?"
Gã không thể nói chuyện của Undead và Kamen Rider cho người khác nghe. Aikawa Hajime có chút buồn phiền đã hỏi về niềm tin của Kenzaki với gã. Itou sờ cằm rồi hắn trả lời, "Có thể đấy, ví dụ như người nhà hay người yêu. . ." Hắn chưa kịp nói xong cả câu vì Aikawa Hajime đã ngắt lời hắn, "Người yêu sao?"
Itou phải tốn kha khá nước bọt để giải thích cho Aikawa Hajime hiểu hai chữ "người yêu" này. Hắn nghĩ, "Cha mẹ của Aikawa đúng là vô trách nhiệm mà."

Kamen Rider Blade: Aikawa Hajime x Kazuma KenzakiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ