190. Tỏ tình

34 2 0
                                    

Tỏ tình

Lập đông, tuyết rơi

Trong căn phòng có lò sưởi ấm áp, bà lão ngồi trên ghế đan len. Cửa phòng bị gõ vài tiếng, một thanh niên đẩy cửa đi vào. Lớp tuyết đọng trên tóc gã hóa thành nước khi gã bước vào trong phòng.

"Sao cháu lại mặc ít áo như vậy? Ốm thì phải làm sao bây giờ?" Bà lão bỏ chiếc khăn len trong tay xuống rồi đứng dậy đi tìm khăn mặt. Bà đưa khăn mặt cho gã để gã lau tóc rồi đi lấy thêm cho gã một chiếc áo khoác dày.

Thấy gã có vẻ không hiểu hình dạng, bà lão giơ chiếc áo muốn gã mặc thử, "Ta đã chuẩn bị từ sớm, cháu phải mặc nhiều quần áo vào, mùa đông dễ bị ốm lắm!"

Hajime đứng ở trước gương, gã nhìn nụ cười của bà lão ở trong gương, "Cháu cảm ơn... Áo rất ấm "

Bà lão hài lòng gật đầu, bà bảo Hajime ngồi xuống rồi xoay người muốn đi đun nước nóng, Hajime vội nói, "Không cần đâu ạ, cháu sắp đi rồi."

"Cháu đi vội như vậy sao?" Bà lão nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết lại rơi lớn hơn. "Chờ một lát nữa đi, tuyết rơi lớn như vậy, đường cũng khó đi."

Hajime lắc đầu, "Cháu phải đi, mỗi năm chỉ có một lần mà thôi."

Bà lão đột nhiên hiểu ra, bà để Hajime ngồi trong phòng khách chờ một lát liền đi vào phòng bếp.

Có lẽ là sắp gặp được người kia nên Hajime chẳng thể chú ý tới những thứ xung quanh. Gã luôn vô thức nhớ tới Kenzaki, gã không biết cậu ấy đang làm gì, đã khởi hành hay chưa, đã tới nơi hay chưa. Hajime đan tay vào nhau để cố tập trung nhưng gã lại vuốt ve chiếc nhẫn trên tay theo bản năng.

Bà lão đi từ trong phòng bếp ra rồi đưa cho gã một túi bánh bích quy.

"Đây là bánh ta tự làm, bánh vị cam, cháu mang đi rồi cùng nhau ăn nhé."

Hajime nhận túi bánh quy, "Vâng ạ."

Thấy bà lão không có gì cần giúp, Hajime đi tới cửa, khi gã mở cửa thì bị bà lão gọi lại, chiếc khăn len màu lam được bà lão cẩn thận quấn lên cổ gã. Cái khăn che luôn nửa khuôn mặt của Hajime.

"Như vậy thì sẽ không bị lạnh."

"Cháu chào bà.", Hajime vẫy tay tạm biệt bà lão. Tuyết bên ngoài lại rơi dày hơn. Năm nay tuyết rơi nhiều thật, Hajime vỗ rơi những bông tuyết đọng trên khăn quàng cổ thượng, tuy rằng cơ thể gã không sợ lạnh.

Hajime lại nhớ về núi tuyết năm ấy. Gã chỉ mặc một chiếc áo mỏng rồi tìm kiếm đường xuống núi trong mùa đông. Khung cảnh bây giờ cũng giống như năm ấy, gã cũng đi trong tuyết để tìm người kia, chỉ khác là thứ tình cảm trong tim gã. Kenzaki để gã có thêm một thứ tình cảm dư thừa, gã vẫn luôn nhớ Kenzakai ba trăm năm qua. Kenzaki là bạn của gã nhỉ? Hajime biết nói như thế không sai nhưng "bạn" không đủ để miêu tả về Kenzaki. Kenzaki là người duy nhất có thể hiểu gã trên thế giới này.

Gã phải đi nhanh hơn để gặp Kenzaki, gã vội vàng đi xuyên qua gió tuyết. Khi gã đến dưới chân núi, Hajime cầm lấy mũ bảo hiểm, gã phủi lớp tuyết đọng trên yên xe rồi khởi động mô tô. Thời gian còn sớm nhưng Hajime không hiểu tại sao gã muốn tới sớm như thế. Gã ngồi trên chiếc ghế dài trong công viên, gã cầm túi bánh quy bà lão tặng trong tay rồi ngồi chờ người kia tới. Tuyết vẫn không ngừng rơi, trên đầu Hajime đã bắt đầu có một lớp hoa tuyết. Trong công viên không một bóng người, chỉ có một mình Hajime ngồi đờ đẫn trong tuyết. Có một bàn tay ấm áp chạm lên mặt gã, Hajime cong môi rồi nắm lấy bàn tay ấy.

Kamen Rider Blade: Aikawa Hajime x Kazuma KenzakiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ